t bộ phim tôi đã xem. Những lời hứa hẹn hão huyền, ngớ ngẩn của Đăng Khoa với Trà My chỉ là
quan hệ công việc cuối cùng với Sài Gòn. Tôi cất laptop đi và nhìn ra đường băn
Khoa và Minh Khôi, giọng họ khẩn cấp khi họ đi qua c
" Đăng K
i. Tôi vẫn nhìn n
n," Minh Khôi nói, giọn
, vẻ mặt không thể đọc được
việc đón tôi ở đầu bên kia. "Vâng, tôi đang trên
giờ đang đứng trước m
hoa nói, giọng kh
un đắp trong hai tuần qua là một
hải vì Trà My không? Bọn anh biết bọn anh đã sai. Bọn anh chỉ
i cô ta à?" Tôi hỏi, một nụ cư
luôn có bọn anh cho riêng mình. Bây giờ có
lưỡi dao, nhưng chúng không thể xuyên
?" Tôi hỏi, thực sự tò mò. "Mối quan hệ của ha
ăng khăng. "Cậu là... cậu là củ
ôi. Tôi không yêu. Tôi là bạn của hai người. T
như một cú đấm vật lý. Họ nhìn t
ới một sự quyết tâm tuyệt vọng. "Anh yêu em, An Chi," anh ta nói,
tôi, mắt mở to. "Anh cũng vậy," anh
u năm, sau tất cả nỗi đau, họ đã
ì thầm yếu ớt. "Rất lâu trước đây. Nhưng hai người đã giết chết nó. Cả hai người.
họ. "Đây là l
ện, sẵn sàng lấy chiếc vali
được," tôi
My đi. Cô ta cần hai người." Những lời nói đó
ta là một tiếng kêu a oán the thé, ngay cả từ xa. Cô ta đã tự khóa mình ngoà
ện thoại, rồi nhìn tô
phải đi. Bọn anh sẽ sửa chữa chuyện này, Chi. Anh h
cô ta, một lần nữa. Đó
gã bao trùm lấy tôi. Họ sẽ luôn chọn sự kịch t
lên lần cuối. Một
Họ sẽ luôn chọn em.
câu trả l
lấy mà
a Minh Khôi. Tôi xóa danh bạ của họ. Tôi xóa sạch
ng ngoảnh lại. Ngôi nhà đã được bán. Tình bạn đã