essie tại buổi đấu giá đã kh
i buồn sâu sắc, đau đ
ưng bày, portfolio của cô được ô
a đêm không làm đầu
càng nhiều khoảng cách càng t
là nơi cuối cùng cô muốn đến
g con phố quen thuộc của Sài Gòn, giờ đây
trên con đường đối d
cô nhìn
g, đậu ngay dướ
hông ở m
ngồi ở ghế
hiên chù
hiên, anh sẽ không chỉ thắ
không thể kiểm soát, An Nhiên tiến lại gần hơ
nhưng cô có t
a, tay anh vòng qua Jessie. Họ
ười trong trẻo, lanh lản
ng ôm lấy mặt J
, nhưng vẻ mặt của anh... đó là một vẻ mặt mà An N
am muốn trần trụ
anh hô
lịch sự. Không phải m
oại nụ hôn nói lên lịch sử chung
au ra, tay Jessie giờ đ
một nụ cười chân th
điều đã phá vỡ những tàn dư cuố
ọt nướ
ất lăn dài trên má Gia K
yêu
ự, sâu sắc
ay thế. Một người thay thế thoả
xuống cô với sức mạnh
cô khuỵ
ỉa hè, bê tông thô
ghẹn ngào thoát
i đi k
để họ thấy cô
t nhòa đi vì nước mắt, An
c xe đang lao nhanh qua
g rít củ
g va chạ
và chói lòa, bùng
, là b
h lẽo, tiếng còi xe cứu thương đang đến
úi xuống cô, khuôn mặt an
ông? Cô vừa bị tai nạn. Chúng
hân cô, tay cô,
ủa cô, qua màn sươn
gọi cho
lẩm bẩm, môi cô cảm thấy
thoại của cô, màn hình của
g, bấm số của Gia Khang. Nó
ột giọng
ượt mà, lạnh lùng,
rồi. Tôi có thể nh
iên đông
n khàn. "Tôi... tôi cần nói chuyện
g Gia Khang ở phía sau,
ậy, J
hức thôi, anh yêu," Jessie đ
descension, "Anh ấy nói chuyện không quan trọng.
dây bị
quan
ên y tế lơ lửng trên cô, và một sự hoang vắng
từ ch
rơi
ột lầ
Các y tá hối hả xung quanh cô, giọng
y chân, gãy cổ tay và chấn độn
ột y tá có khuôn mặt hiền hậu nói, đưa ra một tấm bảng kẹp giấy. "
g, về giọng nói của Jessi
và cay đắng, thoát ra và l
đơn
và tuyệt đ
y run rẩy, cô
vững vàng một cách đáng ng
i bật trên nền giấy trắng, một minh chứng cho sức mạ
ận ra, không còn c
à về
g còn