ghế xe, cơ thể an
của tôi khuếch đại sự hiện diện của anh,
ạ," anh thì thầm, môi kề sát
ay lướt trên xương sườn tôi. Tôi khẽ rùng
i. "Có chuy
" tôi nói dối
chỉ tiếp tục cuộc tấn công của mình, một sự đò
có thể gọi nó như v
g Pavlov từ nhiều năm khao khát. Nhưng tâm trí tôi l
là mồ hôi lạnh. Căn bệnh ung thư,
ào ngực anh. "Bả
ôi mắt tối sầm
, điện thoại của anh rung
Chi hiện lên
ức thì. Kẻ săn mồi biến mất, th
mềm đi. "Ừ, anh đang giải quyết xong mộ
quay lại nhìn tôi, lạ
phả
hông một chút quan tâm.
áo, và đi về phía bữa tiệc, về phía
đau âm ỉ trong ngực giờ đã
g tha. Vài ngày sau, bà lại gọi, khăng khăng đò
, người đã dành cả buổi để nói về danh mục đầu tư chứng khoán của
ông ta nói, vẻ mặt hoài nghi.
ủa mình, người cũng có "khuynh hướng nghệ
một tấm chăn d
ang bước vào quán cà phê. Anh
" Anh ta vênh váo bước tới, không để
, không phả
quá, em biết đấy." Anh ta nháy mắt với ông Hưng. "Nhưng cô ấy có
phải một quả chanh. Ông ta
"Đoán là anh đã cứu
muốn b
thiện hàng năm của cha Linh Chi
oảng cho mượn tranh cho những sự kiện này, đã kiếm cho tôi một th
chiếc vòng tay kim cương. Một món
, vẻ mặt dịu dàng. Cô ấy rạng
t công khai,
inh vào quan tài của bất kỳ hy vọng n
g trôi đi, và anh đan