ấu cái hót rác sau
nói, cố gắng tỏ ra bình thường. "B
án lại nơi giấu cái hó
sau lưng anh, tay cô ta chi
anh một ly," cô ta ngọt ngào, chuyển h
của anh chuyể
Vy Anh," anh nó
ta kiểm soát anh
phòng nhạc, không thèm l
a tôi vẫn an toàn,
òng ngủ. Vy Anh được cho là
giường, nhưng không quá gần. "Ch
cảnh
ệt vời, phải khô
hông
ện trong những vòng tròn xã hội phù hợp. Anh định đư
u đời, có ảnh hưởng. Một lời mời đến c
uan gì đến tôi?" tôi h
a. "Sẽ tốt hơn nếu em cũng ở đó. Với tư cách là vợ anh. Để... t
tôi. Một đạo cụ. Một người hỗ
rợn, sự coi thường cảm
g lên trong
ự của anh ta
ta đã thấy vẻ
ột trò chơi. Một thử thách. Cô ấy thú vị vào lúc này. Nhưng nó chỉ là tạm thời. Một khi anh
ấy tôi, sâu sắc đến m
tự lừa dối của anh ta. Anh
ôn nhân của chúng tôi, chơi trò chơi nhỏ của m
đáng ghê tởm. Sự tách rời cả
sự bất lực của anh ta trong việc nắm bắt chiều
a nhà Ather
o khác ngoài việc đi. Bả
giản, cảm thấy như một cái b
một chiếc váy dạ hội màu đỏ rực
đi, Vy Anh đến gần tôi, m
đưa cho chị cái này. Chỉ là một loại thuốc an thầ
i trong tôi. Một v
ng cần,"
ạo. "Đừng khó khăn, Nhiên. Vy Anh
anh ta không ch
uộc. Sự
một cảm giác lo lắng
ột điều gì đó khủng
của anh ta
ong, những người đàn ông giống hệt
chính mình rồi," một trong số họ nói to,
g sự chú ý, đô
rung thành của anh ta, cô
ng thật tuyệt," cô ta nói, và anh
ao gót này," cô ta thì thầm, và anh ta tìm
im cương được trưng bày để đấu giá
tại chỗ, một giao dịch nhan
t, khi xem anh ta xác nhận nỗi ám ảnh của m
m hài lòng cô ta là một con
thô lỗ của Bảo Long, đã đề nghị
ưng với một chút b
à đã được
dừng lại một cách tiện lợi
đoán trước đư
ng săn mồi trong mắt. Cô ta giả
n trong sáng. Nó kéo dài,
p, một cảm giác choáng váng kỳ lạ bắt
ong màn trình diễn thân mật công khai này, sự coi thườ
dàng mà giờ đây dường như là một giấc mơ xa vời. Sự trớ trêu đầy kịch tính giữ
i. Da tôi bắt đầu ngứa, một cảm giác
bắt đầu xuất hi
i cảm thấy
n khàn. "Tôi không khỏe. Tôi nghĩ
hó chịu. "Đừng làm ầm l
ánh tay anh ta quấn quanh eo
hơn. Việc thở
i hổn hển, ôm lấy cổ h
mê thì thầm điều gì đó vào
cấu tôi. Sự bỏ mặc
ủa anh ta là một
tôi, sự biểu hiện thể chất c
ểm của sự bỏ m
gắng với tới anh ta,
iếc bàn gần đó chất đ
ống sàn, một
t, cuối cùng đã cắt ngan
ời quay
ớc lên, vẻ m
ảo đảo, thở hổn hển, m
gục
là tiếng thở hổn hển muộn mà
a ơi, A
hiện, nhưng chỉ sau khi vở kịc
ấn khác, lần này có