a quanh đĩa của mình, thức ăn vô vị. H
quay lại với một ly sữa ấm, đúng kiểu tôi
nh Gia An," anh ta nói, giọng d
à tôi biết. Người đàn ông chu đáo, quan tâm, người nhớ từng chi tiết nhỏ về tôi. Có lẽ
ỏi anh ta, cho anh ta một cơ hội
a anh ta reo lên, phá v
nhỏ, có lỗi thoáng trên môi. "Xin lỗi, An
hông đóng cửa. Tôi nghe thấy giọng
à. Anh cũ
hoảng
i cô ta. Anh không th
, nhưng tôi có thể nghe thấy giọng
?" cô ta rên rỉ. "Hay anh định ở
xoa dịu. "Ngoan nào. Anh sẽ đến sớm thôi
và quay lại bàn, vẻ mặt
uồn tay qua tóc. "Có chuyện khẩn cấp ở
cớ anh ta
ên đĩa làm tôi buồn n
nói, giọng vô c
n trán tôi, đôi môi anh ta mát lạnh trên da tôi. "Cảm ơ
cạnh cửa. Tôi không nói thêm một lời nào. Giữa chúng
i xe về phía thành phố, về phía công trường. Anh ta lái the
ta giấ
ăng khăng cả hai chúng tôi cài đặt một ứng dụng theo dõi vị trí. "Chỉ để anh biết
ngã. Tôi nghe thấy tiếng sỏi lạo xạo khi xe anh ta dừng lại. T
ấy cửa nhà
đấy," giọng H
g anh ta đặc quánh một nỗi khao khát mà tôi đã không
một nụ hôn, ướt át và đói khát. Âm thanh của quầ
Bách thở dốc, giọng anh ta k
ọng cô ta thì thầm như hơi thở. "Còn c
dao đâm vào tim tôi. "Một bản sao nhợt nhạt. Cô ta trông giống em, đôi khi
sao lại g
a anh. Anh cần một đứa con trai. Và cô ta đã cho anh một đứa.
cho đến khi tôi không thể chịu đựng được nữa. Chiếc điện thoại cả
tôi "an toàn". Sự trớ trêu là một viên thuốc đắng. Nó đã
Tôi không cần nó nữ
. Ngay sau đó, tiếng bước chân của anh ta trên cầu than
đang bám vào tay anh ta, một hì
của Hạ Vy... ở nhà khách bị trục trặc. Cô ấy sợ ở một mình. Anh đã
ngây thơ. "Em hy vọng chị không p
huôn mặt lo lắng của Hoàng Bách. Tôi không còn quan tâm c
" tôi nói, giọng
h ta đã mong đợi nước mắt, sự ghen tuông. Tôi đã từng ghen vì nhữn
g phiền sao?"
ng lại với họ. "An Nhiên của ngày xưa, ngư
gười mà anh ta đã yêu, người phụ nữ sẽ chiến đấu vì