o, giọng anh ta trầm và đầy đe dọa. Anh ta vẫy vẫy tờ
anh ta, vẻ mặt kh
tục, giọng điệu chuyển sang kiên nhẫn một
iều năm qua," tôi đáp trả, giọng tôi sắc bén. "Đặc
ta. Anh ta ghét bị nhắc nhở về nhữ
anh ta gắt lên. "Anh đã nói rồi
c được tạo kiểu hoàn hảo, đóng vai
nghiêm trọng, An Nhiên. Vấn đ
phần còn lại của lời bào
xuống thành tiếng thì thầm riêng tư. "Cô ấy nói đó là điều duy nhất khiến
đang biến sự phản bội trắng trợn của mình t
a, sự im lặng của tôi còn đanh t
ày, anh biết em đã bị tổn thương," anh ta nói, giọng mềm đi thành một tiếng
ủa chúng tôi. "Khi nào Minh Thư ổn định, chúng ta sẽ làm
ngón tay lướt một đường trên da tôi. Anh
từ mà giờ đây nghe như một lời nguyền rủa.
cái chạm của anh ta như b
gười tôi, sau khi chúng đã sờ soạng
rung. Chiếc mặt nạ quan tâm rơi xuống
nh ta rít lên, khuôn mặt m
phải nhìn anh ta. "Màn kịch biến mất của em, nó đã đẩy cô ấy đến bờ
t thoáng sốc xuyên q
màn trình diễn thuyết phục về nỗi kinh hoàng còn đọng lại. "Anh đã
suýt nữa đã giết cô ấy, An Nhiên. Em suýt nữa đã có một cái chế
đầu tôi. Để bắt tôi phải chịu trách nhiệm cho h
sao?" tôi hỏi, giọng run lê
, không một chút do dự
ao giờ gặp lại ả ta nữa," tôi nói,
g cười khàn, xấu xí.
bước, một nụ cười tàn nhẫn hiện trên
thình thịch
a nói, nụ cười càng rộng h
ỏi phổi tôi, để lại một khoảng trống lạnh lẽ
trên khuôn mặt tôi và n
đề nghị, như thể đó là một giải pháp hoàn to
nát cuộc đời tôi, và tôi không cảm thấy gì
từ ngữ chỉ là mộ