Quán cơm của mẹ, "Quán Cơm An Nhiên," là nơi trú ẩn của tôi. Mùi cà phê và thịt rang cháy cạnh, tiếng lạch cạch của bát đĩa, tiếng bố ngân
cơm vừa phải đeo ba lô. Vừa rẽ qua góc ở
và nước mắm chua ngọt văng tung tóe lên một chiếc á
a Hoà
Bữa trưa tôi cẩn thận chuẩn bị để tiết kiệm tiền và tránh đồ ăn không rõ ng
ì. Trước khi cậu ta kịp nói gì, một g
n nhỏ bán cơm bụi này... làm bẩn cái áo
m, và là nữ hoàng của sự xấu tính, đứng đó, môi cong lên ghê tởm.
g kiếm đủ tiền để mua cho mày một cái hộp cơm tử tế à
c tôi. Cậu ta thậm chí không nhìn Linh Chi. Cậu ta c
về những suy nghĩ của cậu ta từ buổi cổ vũ lại ùa về, sống độn
có cái lỗ nào
g nghe thấy. Tay tôi run rẩy. Tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé, vô gi
nh tôi, một cánh tay bả
," nó nói, giọng quả quyế
một tiếng cười lạ
thôi." Cô ta khoác tay Hoàng Nam. "Đi thôi, N
Hoàng Nam
ớc mắt cay xè. Trà M
, An Chi. Nó là m
là sự im lặng của Hoàng Nam. S
i dọn dẹp mớ hỗn độn, sự ủng hộ thầm lặng của nó là một
n toàn. Chúng không phán xét. Chúng không có những suy nghĩ xấu xí, ẩn giấ

GOOGLE PLAY