Phi
ta, Trịnh Nam, đầy vẻ không thể tin được. "Cậu khô
Cậu quên bản hợp đồng tiền hôn nhân rồi à? Chỉ cần Liêu Linh quay về, tô
ã ký nó. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đó là một thủ tục bình thường trong giới thượng lưu. Tôi
ỡng. Cuộc hôn nhân của tôi, tình yêu bảy năm của tôi, tất cả c
, cũng không gào thét. Tôi chỉ cảm thấy một sự trống rỗng đến cùng
c đợi anh ta về, không còn chuẩn bị những bữa ăn anh ta
. Anh ta bận rộn với việc theo đuổi lại "tình yêu đích thực" của mình. Liêu
i dưới ánh nến, tham dự những bữa tiệc sang trọng. Thậm chí, cô ta còn cố tìn
ôi bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình, những thứ
tủ. Bên trong là những món quà sinh nhật tôi đã chuẩn bị cho Tưởn
ả ngày để mua được. Năm thứ hai là một bộ khuy măng sét do chính tay tôi thiết kế. N
h ta, chúng chẳn
được nữa. Nước mắt
Thủy vang lên từ điện th
i thật sâu. "
iệc tại nhà. Em đi cùng anh." Giọng
không hợp nhau.
lại lần thứ hai." Anh ta gằn g
ến. Không phải anh ta. Tôi chỉ là
khổ. "Đư
i giữa đám đông, vây quanh là những lời tung hô và nịnh
anh tôi lạnh lẽo
i ơi, xem này, hôm nay nhà bếp của chúng ta có món phở đặc biệt đấy. Chắc là hợ
như những mũi dao vô hình đâm vào lòng tự t
i, Liêu
iếng cười. Anh ta không nhìn tôi, nhưng tôi biết anh ta đang bảo vệ tôi. Không phải vì