/0/95917/coverbig.jpg?v=1a16627762c04f54a5a029a8e34e28be)
hớ sau một vụ tai nạn. Anh ấy quên mất t
i trúc mã. Anh tin rằng cô ta mới là vị hôn thê của mình
gàn cân treo sợi tóc. Anh biết rõ tôi bị dị ứng nặng, nhưn
do dự, bế cô ta v
tôi nhìn thấy là bóng lưng anh, bỏ l
khi tôi vô tình nghe được một đoạn ghi
i và việc anh ấy mất trí nhớ đề
ươ
Dao
Phan Hoàng Quân, bị mất trí nhớ sau vụ
ượng không đủ, tôi chỉ hôn mê một ngày một đ
máu chưa kịp chảy nhiều thì người giúp vi
sông, lao ra đường xe, treo c
trời cũng khôn
tôi sống để chịu đựng th
a nhà cao nhất thành phố, gió đêm lạnh buốt thổi tung mái tóc dài của
nữa thôi, tôi s
g xa lạ của Phan Hoàng Quân, không còn phải nghe
ng vòng tay, cảm nhận cơn
uẩn bị lao xuống, một
, em điê
òn sự dịu dàng ấm áp như xưa, chỉ c
t cũng biết đó là a
tôi hết mực, giờ đây lại c
không còn chút sức lực. Anh ta ném tôi xuống
g. Anh vẫn đẹp trai như vậy, nhưng án
mã của anh, đang khoác tay anh một cách thân mật, khuôn
ô ta dịu dàng nói, nhưng giọng điệu lại như đang
lời, chỉ lẳn
Dao, cô có thôi đi không? Mỗi ngày đều diễn trò
châm vào. Anh nói anh mệt mỏi, vậy còn tôi thì sa
Chị Dao chỉ là nhất thời không chấp nhận được sự thật thôi. Dù sao hai
nhẹ nhàng nhưng lại như một
p pháp. Nhưng trong mắt anh,
dàng mà tôi chưa bao giờ có được kể từ khi anh tỉnh lại. "Cô ta điên rồi, bám ri
ẩy, nụ cười
gôi nhà này là nhờ sự "tố
trớ
thêm một giây nào nữa, anh ta quay sang Vân Yến Phư
i đi, để lại tôi một mình
từ ngoài cửa, mỗi một âm thanh đều như
ước mắt cuối cùng cũng kh
huyện lại trở
còn chưa gặp tai nạn. Anh là một người chồng h
tôi. Mỗi tối, anh đều ôm tôi vào lòng,
của tôi, nên anh sẽ làm m
ó được tôi là may m
còn văng vẳng bên tai, nhưng ngư
trong mắt anh chỉ còn lại sự xa lạ v
Phương, người bạn
hôn thê của anh, còn tôi chỉ là một người vợ cũ điên
đã
a một cách v
ịa ngục của
n, những bức ảnh cưới của chúng tôi. Nhưng anh chỉ lạnh
là Vân Yến Phương, từ
m tôi t
mất, chỉ còn l
n trì, chỉ cần tôi ở bên cạnh anh
hỉ nhận lại được sự hành hạ và
tôi, coi tôi như không khí. Họ cùng nhau ăn tối, cùng nhau x
ài cuộc đáng thương, chỉ có thể
ốn kiên trì nữa.
là sự giải t
đến cả chết c
. Căn phòng từng tràn ngập tiếng cười của
ại bị rơi. Đó là điện thoại của Vân Yến Phương. C
àn hình, và một đoạn g
a Vân Yến Phương vang lê
đó vẫn còn mơ mộng Phan Hoàng Quân sẽ nhớ
ủa cô ta. "Cậu đúng là cao tay. Lừa được cả Phan Hoàng
rời cho sao? Anh ta đẹp trai, giàu có như vậy, không thuộc về mình thì thật là phí. Còn Vũ Dao, một c
một ngày nào đó a
Anh ta sẽ không bao giờ nhớ lại được quá khứ nữa. Anh ta sẽ chỉ mãi mãi là Phan Hoàng Quân của mình thôi.
i âm kế
, toàn thân lạnh toát. Máu
ra l
cả đều là
để anh không bao giờ có thể nhớ lại. Cô ta đã hủy hoại cuộc đời củ
một con ngốc đáng thương, bị cô
trong tôi
biến thành thù
g muốn c
họ phải
ơng phải trả giá cho
i nếm trải cảm giác bị người
o lên. Là Bạch Quang Tuấn, người b
ấm áp. Sau khi biết chuyện của tôi, anh ấy đã nh
i không còn lý do
n rẩy
g?" Giọng Bạch Quang
cố gắng để giọng mình bình
em lại…" Anh
Tôi ngắt lời anh. "Quang Tuấn, lời đề n
c, dường như không tin vào tai
Giọng tôi
rời khỏi đây, bắt đầu một cuộc sống mới ở nước ngoài. Gia đình
ưng em có một điều kiện. Hãy cho em một tháng.
Bạch Quang Tuấn mừng rỡ. "Dao Dao, e
hình điện thoại của Vân Yến Phư
t nụ cười lạnh l
ương, Phan
y, đến lúc
kết thúc,

GOOGLE PLAY