u Gia
thuốc khử trùng quen
ở trong b
cười bước tới. "Cô La, cô tỉnh rồi
" Tôi yếu ớt đáp.
a cho tôi một tờ giấy. "Chúc mừng cô, cô đã mang thai được sáu tuần rồi ạ. Nhưng do cơ thể cô quá yếu
g t
cầm lấy tờ
t, một chấm nhỏ xíu đang
h linh
tôi và Q
ốn có hai đứa con, một trai một gái. Con gái sẽ giống tôi, dịu dàng và xinh đẹp. C
mà chúng tôi từng mong
yêu của chúng
gừng rơi xuống, ướt
i làm s
nói cho anh
y anh sẽ lại cho rằng tôi đang
t định sẽ gọi cho anh. Dù sao, anh cũng
ảnh của tôi và anh chụp chung trong chuyến đi Đà Lạt.
i, định tìm số đi
bài đăng mới nhất
, có lẽ là ở phòng VIP của bệnh viện này. Gương mặt anh góc cạn
ve khuôn mặt anh, móng tay sơn màu đỏ t
ỉ cần ở bên anh, dù là ở đâu em cũng
ị hàng ngàn m
uống phần
"Ngủ ngon nhé, b
c
cô ta là
i là gì tro
ắng nuốt xuống vị đắng chát tr
t lâu mới có
nh lạnh lùng v
ung... l
huyện
yện quan trọng m
h đi, anh
lên giọng nói nũng nịu của Khánh Duyên. "Anh T
p tức trở nên dịu dàng. Anh dỗ dành cô ta một lúc lâu,
ôi lạnh lẽ
ới nhớ ra tôi. "Cô còn
i tôi
ôi nữa!" Anh gắt lên. "Kỷ Khánh Duyên mà có mệ
, anh c
i
ung lên. Là tin
? Cô không thấy mình phiền phức sao? Anh ấy là của tôi, cô đừng hòng xen
Khánh
òng tin nhắn, nước mắt l
điện thoại, đặt
xin l
con một gia đình
g cả cuộc đời này để yê
i đây, một mình nuôi con lớn. Tôi
lịch trên tư
ăm ng
Trung không hề đến thăm, cũng k
anh, tôi đã là
m sóc tôi là
uán nhỏ trong khu phố cổ. Sau khi ba
iều tụy của tôi, mẹ
." Mẹ đau lòng vuốt tóc tôi. "Thằng Trun
i yếu ớt. "Là do con dạo này ă
sự thật. Mẹ bị bệnh tim, tôi s
i." Mẹ nắm chặt tay tôi, đôi mắt đỏ hoe. "Nếu nó đối xử không tốt với con, con cứ n
ghẹn ngào, ôm
uôn là nơi ấm áp
viện, mẹ nói s
i, đợi mãi, vẫn
cho mẹ cũng khô
dấy lên một dự
. "Cô La! Mẹ của cô... bà ấy bị tai nạn ở
uanh tôi n
điên đến p
băng trắng thấm đẫm máu. Máy đo nhịp t
" Tôi g
mẹ tôi với!" Tôi hoảng loạn h
an tôi. "Chúng tôi đang cố gắng liên lạ
ng s
i thần kinh... đều đã được CEO Phạm điều đ
i
Kỷ Khán
anh ta huy động cả một đội ngũ bác sĩ hàng
! Anh có còn là
tuyệt vọng ba
n tầng cao nhất, nơ
tôi nhìn thấy cả
út cháo cho Kỷ Khánh Duyên. Đội ngũ bác sĩ mặc á
ẹ tôi!" Tôi đập cửa, g
nhìn tôi, v
, ra hiệu cho vệ s
giàn giụa. "Mẹ tôi sắp chết rồi! Anh mau
h mắt lạnh lẽo khôn
i với Quân Trung: "CEO Phạm, tình hình của bệnh nhân ở phòn
của Duyên quan trọng nhất! Ai dám rời khỏi

GOOGLE PLAY