Nhật L
vang lên. "Cậu chủ, như vậy có quá đáng khô
g lạnh lùng cắt ngang. "Việc của
Không biết tại sao, khi nghe thấy tiếng kêu cứu tuyệt vọng
i, bàn tay bẩn thỉu của lão ta đang cố gắng
ng thể để lão
ừ chiếc bình hoa trên bàn. Tôi không chút do dự, cầm
lập tức
ầm
lao vào, ánh mắt đỏ ngầu. Anh ta túm l
ỏ giọt xuống mu bàn
g nhìn tôi, giọng nói đầy
ng Nhật Lệ, cô nghĩ chết là xong sao? Cô nghĩ
dường như quay trở l
ị bọn lưu manh vây đánh. Cậu bé đó gầy gò, quần áo rách rưới, nhưng đ
i bọn lưu manh, đưa anh
t chiếc vòng mã não nhỏ, nói rằn
ng, nhìn tôi thật lâu,
hịch nói: "Tôi là
t của mình. Tôi không ngờ rằng, một lời nói dối vô hại
đẹp của riêng mình. Tôi đã dùng mười năm để th
mọi thứ đã tan
h, trái tim đau như bị ai đó b
sững
được gặp Hiền Chung, tôi sẽ không
coi. Anh ta giật mạnh tay tôi, khiến vết th
ô nghĩ cô là ai mà có quy
uống sàn, không
ngất
nh viện quen thuộc, nơi tôi đã trải qua không biết
ổ, mưa vẫn
một dòng máu tươi lại t
y tôi thì thở dài. "Trịnh p
g, dạ dày xuất huyết, cộng thêm vết thương ở cổ tay, nếu khô
h
ì được đến khi gặp
ay đã bị nhuốm đỏ bởi máu,
không phải phòng ngủ chính, mà là
cho cả nhà, lau dọn biệt thự, là
ra máu ngày
ắp không chị
hải sống. V
n nhà thì cửa p
ẩn dội thẳng
thỉu!" Người gi
i lại trào ra, hòa vào
ổng sắp cưới cô K
ống lại
là mất trí nhớ, vừ
tôi
u Minh...

GOOGLE PLAY