Nhật L
ạnh lẽo đến đau rát. Cánh tay bị bỏng như có lửa đốt, nhưng nỗi đau t
ạc
g bóng tối và mùi ẩm mốc. Tiếng sủa điên cuồng của mấy con chó săn
i ra..." Giọng tô
nhạo của đám người l
tưởng mình vẫn
con chó cho quen m
n điên. Họ gọi t
khinh miệt, những lời sỉ nhục vẫn như những mũi kim vô hình đâm xuyên qua lớp vỏ bọc chai l
tôi qua khe cửa hẹp. Anh không nói gì, chỉ im lặng qu
y là món quà sinh nhật Hiền Chung tặng tôi trước khi tôi bị đ
nhưng tim còn đa
bản thân mình. Tôi đã dành mười năm thanh xuân để theo đuổi anh, cố gắ
ã ngây thơ tin rằng sự ấm áp c
thể tan chảy, nó chỉ có thể làm tôi đông
h và cả thế giới này chà đạ
hã khiến tôi kiệt sứ
i tỉnh lại, tôi nghe thấy tiếng bước chân dồn dập v
Mau mở cửa
Bà Lan lao vào, ánh mắt đầy căm hận
ày còn dám q
, lạnh lẽo, chính giữa là di ảnh của Lương Kiều Minh. Nụ cười t
gầm lên. "Quỳ xuống
nh của Kiều Minh. Tôi không làm g
khô
. "Chắc chắn là Trịnh tổng đã quá nhân từ với mày rồi. Loạ
iải thích không biết bao nhiêu lần, nhưng không
êm tức giận. Bà ta ấn đầu tôi xu
Nói mày đã
áy móc lặp lại, giọng
ìn lần, cho đến khi Trịnh
c, vẻ mặt vẫn lạnh như tiền. Anh khẽ nhíu mày, d
âng lên. Tôi sợ anh. Sợ sự
ào sàn nhà lạnh lẽo, phát ra n
Hai.
ên, rồi rách da, máu tươi c
của đám người
, máu ch
! Đây là
chã. Không phải vì
ng nghiêm trọng. Khi tôi chạy đến hiện trường, cô ta đã nằm trong vũng máu, thoi thóp. Trước khi chết
i đó, đã đẩy t
ngắt của Kiều Minh, gào khóc như một đứa trẻ. Đó là lầ
iọng nói như đến từ địa ngục: "Lương Nhật Lệ, cô sẽ
làm đúng
ã làm thế nào để hoàn thành. Khi tôi ngẩng đ
rã rời, đầu
Chung..." Tôi lại cầu xin,
g qua một tia không đành lòng
h nhếch mép cười
ang đến một bát thuốc đen ngòm, m
thuốc này đi
h cảm có điều chẳng làn
ng vào rồi, cô sẽ không bao giờ có thể mang thai được nữa. Trị
g đờ. Không th
về thể xác, mà còn muốn hủy hoại hoàn toàn tương la
n rẩy hỏi, nước mắt
Anh lạnh lùng nói. "Vì cô đã hạ

GOOGLE PLAY