ai A
ở lưng, tôi được cha đưa đến một trung
m ngặt, đảm bảo không ai có thể làm phiền tôi. Cha tôi muốn tôi c
ết Nhung vẫn không c
ửa sổ, nhìn những tia nắng vàng óng ả x
in nhắn
xem, đó là
ặc một chiếc váy ngủ lụa mỏng tang, khêu gợi, đang nằm trong vòng tay của
ng lại, trái tim
kìm nén cơn buồn nôn đang dâng l
c Việt, nũng nịu nói: "Anh Việt, ch
n mức tôi chưa từng được nghe. "Đừng lo, trong lòng anh
ớt trên lồng ngực anh ta. "Vậy...
"Tất nhiên là yê
nh mờ ảo, những tiếng r
n thoại sang một bên như thể
t loạt tin nhắn
y không? Anh Việt yê
cảm thấy vô vị, chỉ có ở bên em, anh ấy mới
, cơ thể sồ sề, xấu xí. Anh Việt nói mỗi lần
i dao sắc nhọn, đâm thẳng vào
g lòng, nói những lời yêu thương ngọt ngào. Anh ấy nói yêu cả những vết rạn trê
đều là
ong lồng ngực. Tôi siết chặt tay, móng tay đâm
i bất kỳ tin nhắ
chết, không cần phả
hụng Việt chưa một lần đến thăm. Ngay cả
o Hoàng Tuyết Nhung những món đồ hiệu đắt đỏ, những chiếc
h mạng của con tôi, đã đổi l
c l
oạch cho từng bước tiếp th
ửa phòng bệnh
rong bộ vest lịch lãm, nhưng án
ao xuống, giọng nói đầy vẻ trịch thượ
gì, chỉ lạnh l
gay gắt. "Mai An, em lại giở trò gì sau
làm gì cô ta chứ? Không phải anh
ý đưa Nhung đến Singapore, cô ấy sẽ không bị sốc tinh
ta, cảm thấy
Con của chúng ta vừa mới mất, anh không một lời h
"Đó là cái giá em phải trả vì đã làm hại Nhung. Bây giờ, cô ấy cần ghép tủy gấp,
ộc
cả sinh mạng. Giờ đây, trong mắt anh ta, tôi chỉ là một công c
ưởng mong manh về tình yêu của chúng tôi,
rồi. Thực sự
ng cười khẽ nhưng đầy
i, giọng bình thản
óng của tôi. Anh ta nhìn tôi với ánh mắt dò xét, như th
em đồ
ụ tai nạn đó. Sau đó, anh lại che chắn cho tôi một nhát dao từ tên cướp. Tôi nợ anh hai
đôi mắt đang ngày càng tr
iữa tôi và anh, chúng ta đã hoàn t
lòng, nhưng sự kiêu ngạo cố hữu vẫn khiến anh ta không chịu thừa nhận. "Mai An, em đừng giở trò. Em t
ỉ lặng lẽ quay mặt đi
điện thoại của
ịu dàng. "Nhung à, anh đây... Ừ, em đừng lo, a
ay người rời đi, bỏ lại tôi một
thuật một lần nữa
rùng quen thuộc
rái tim tôi khôn
chết
mổ, bình thản c
ây là một
của tôi, và cho chính
của quá khứ đã chết. Người