RÚC V
ình minh le lói qua khung cửa s
ái muội từ phòng ngủ chính
Lưu Diệu Hạnh đang ở bên tro
ên. Là tin nhắn t
ến nơi an toàn. Từ nay, không
nhàng vuốt ve tấm ảnh
ắp phải đi l
n cuối. Nơi đây đã từng là tổ ấm của tôi, như
hỉ mặc chiếc áo sơ mi của Mã Thiên
ười khẩy, "Đi đâu? Về lại
ra, ánh mắt anh ta dừng l
ô nghĩ Lưu Gia Bảo sẽ nhận một đứa c
giọng nói đầy vẻ ban ơn. "Em cứ ở lại đây làm tình nh
"Mã Thiên Tường, người nên lo lắng là anh đó. Lư
ay anh ta đang thắ
sắc, giọng run run: "Cô.
gì. Cả hai mẹ con cô đều giỏi trò bắt c
i phá lên. "Bùi Trúc Vân, cô
g đầy đe dọa: "Đừng giở trò nữa. Nếu không, t
ạnh rời đi, bỏ lại một câu đầy k
lưng họ, bấm nút
lại, cắt đứt hoàn
.
được tổ chức long trọng
ặc chiếc váy dạ hội màu t
của tôi, đứng bên cạnh
Trúc Vân, con gái ruột của tôi, và là ngườ
òng ồ lên
ặng lẽ đón nhậ
ng ta nói gì đó. Ông ta quay san
D
, cha sẽ đòi lại c
u, bước về phí
-Royce màu trắn
hút do dự,
lại, chiếc xe
Minh Triết. Anh ta mặc một bộ vest đen lịc
ta nói, "Chúng ta đ
?" Tôi n
n khi chiếc xe chạy được một đoạn, an
từng cứu
sững
đến lượt t