Huy H
ô ấy gửi cho tôi mộ
và người bạn đời mới trăm năm h
tôi đã mua cho cô ấy, cùng với bảy năm ký ứ
ới Khổng Gia Uyên, thì trái tim tôi đột nhiên nhói lên một c
n Li
ùng của cô ấy. Một dự cảm chẳng lành xâm
tất cả những gì tôi nghe đượ
u hoàn thành buổi lễ đi!" Gia U
c Bành, thứ mà tôi đã cướp từ Duyên Linh để t
ỏi đại sảnh n
sĩ chặn tôi lại. "Bà chủ đã ra l
n, đôi mắt sói của tôi
hét. "Bành Huy Hà! Anh dám bỏ đi sao?
kết đôi với cô!" Tôi nói
lồ, sức mạnh bùng nổ phá tan mọi xiềng xíc
ớ lại ngày tôi và cô ấy bỏ trốn khỏi gia tộc Mạc. Đêm đó trời cũng lạnh
ô ấy dưới ánh trăng. "Duyên Linh, em
i ngày kỷ niệm chúng tôi bỏ trốn. Đó là món q
u đuối và mỏng manh, không có tôi, làm sao hai mẹ con cô ấy có thể sống sót? C
ậy, nhưng trái tim tôi ng
bếp từ ngôi nhà nhỏ của chúng tô
ành người, cố gắng
để uy hiếp mình. Lần này về phải d
nhưng bước chân lại
ửa. "Duyên Linh, e
để đón nhận cái ôm và nhữ
phải là Duyên Linh. Đó
ào nhà chúng tôi?" ng
"Duyên Linh... vợ tôi
ấy là người lang thang, được cô Gia Uyên cho ở nhờ. Giờ cô
tha
g cứng lại. Chân tôi mềm nh
GOOGLE PLAY