ọc Uyê
uốc sát trùng xộc vào mũi, quen thuộc đến đau lòng. Tôi nhớ
ưu tú nhất của ông. Anh đứng đó, trong chiếc áo blouse trắng tinh, dáng ngư
nh từ cái nh
ây thơ. Tôi nghĩ rằng sự chân thành của mình cu
c. Anh nói cha tôi trước khi qua đời đã gửi gắm
ngây thơ tin rằng
úc Lâm nó đáng thương thật. Lấy người mình không yêu chỉ vì một lời hứa. Nó vẫn còn yêu con bé Chi Mai
của tôi
một sự sắp đặt dựa trên trách nhiệm. Anh lấy tôi để quên đi
rở thành một cái gai không
anh. Yêu đến mức k
ó là giới hạn cuối cùng cho sự chịu đựng của tôi, là
điểm số cứ t
i Mai ly hôn ở Sing
điểm đột nh
tôi cũng ngu
c Lâm phải không?" Một nữ y tá bước
ân
i tay của anh ấy... bị bỏng khá nặng. Chúng tôi đã xử lý vết thương. May mắn là khôn
cô. Còn cô gái đi c
hông bị thương, chỉ hơi
ương. Chỉ h
ất chấp cả đôi tay quý giá của m
ày, nó mà không có chị chắc không sống nổi mất. Gia đình họ Khu quyền lực như vậy, nó lại l
a không cần tôi. Anh ta
về trước một lát,
lại đây thêm một
sổ màu xanh lam. Tôi cầm
nguy hiểm, làm bỏng nặng đôi
vào con s
òn 15
Sắp kết
mình. Tôi đã đến văn phòng luật sư, nhờ họ soạn
o hải sản mà anh thíc
, tôi chỉ đang làm tròn trách nhiệm
kính nhỏ, tôi nhìn thấy một cảnh tượng mà
cháo cho Khu Trúc Lâm. Đôi tay an
ên miệng anh, nhưng lại làm đổ một
ta luống cuống lấy khăn giấy, nhưng lại
ng x
o vỡ ta
n lỗi, Trúc Lâm... em thật vô dụng... ngay c
. Anh nhìn cô ta, ánh mắt dịu dàng đ
háo thôi mà." Anh nói, giọng anh khàn đi.
i tay anh bị bỏng độ hai, có thể sẽ để lại sẹo. Đôi tay
làm cho bối rối. Anh giơ bàn tay không bị thương quá nặng của mình lên, định lau nước
gày xưa anh chọn học ngành y, không phả
lên, đôi mắt ngấn
ào bệnh viện. Lúc đó anh đã nghĩ, nếu anh trở thành bác sĩ, anh có t
những gì mình vừa nghe. Rồi, cô ta lao vào l
m... Trú
nh vòng tay ôm lấy cô ta, một cái ôm thật ch
g đó, c
i rơi xuống đất. Như
. Hóa ra, đây mới là tình yêu đích thực. Một tình yêu
n danh nghĩa, một sự tồn tại mờ nhạt
o lên, đặt nó bên cạnh c
ình cờ gặp lại Lý Tấn. Anh
ị đến thăm t
h ấy s
À, tôi có việc gấp phải đi cứu trợ ở vùng núi, đây là đơn xin nghỉ việc của thằng Lâm, nó
tôi một tập tài liệ
mò mở
h viện công, và một đơn xin chuyển c
đuổi đam mê và ước mơ
ơ thự
bị cháy của Thẩm Chi Mai. Tôi
sĩ, anh có thể bảo vệ
cả sự nghiệp của anh, mục tiê
tự hào về những thành tựu anh đạt được. Nhưng giờ tôi mới nhận ra, những khoảnh khắc k
ười l
gốc l
ột kẻ thế thân, một vật trang
phải nhườ
a, bấm một số máy đã
ánh à? Là mình,
iên, rồi vui mừng. "Uyên! Lâu l
thời đại học của tôi, cũng
bình tĩnh đến lạ thường. "Cậu còn nhớ lời đề
i sao? Tuyệt vời! Vậy studio đặt ở H

GOOGLE PLAY