ệp An
lời nói của Vũ Tịnh như những nhát búa tạ, nện thẳng vào
i n
ại là một sự thật trần trụi và tàn nhẫn đến thế. Tôi đã sống trong
biết khi tỉnh lại, tôi đã ở trong bệnh viện.
tỉnh rồi! Cả
chặt tay tôi, đôi mắt anh đỏ ngầu, vẻ mặt đầy lo lắng và
án. "Chồng của cô thật yêu thương cô. Từ lúc cô được đưa
th
rước mặt, người mà tôi đã từng yêu đến khắc cốt ghi tâm. Giờ
ột lời. Cả cơ thể và tâm
ngày cưới của chúng
trớ
ế hoạch hãm hại tôi, vừa mới ở đây diễn vở kịch
làm anh sợ." Vũ Tịnh vuốt ve
cơn buồn nôn dâ
ầu, né tránh
trên mặt Vũ Tịnh cứng lại. Anh ta c
ng ở bên em không? Anh xin lỗi
điện thoại của
, vẻ mặt thoáng chút bối
hoại vẫn kiên trì r
i chữ "Hương Liên
ữ và đau đớn đang cuộn trào trong lòng. Tôi đã
thào, giọng nói khản đặc. "
áy náy. "Không sao đâu, công v
, nhưng chỉ vài giây s
mệt mỏi. "Em không s
g được nữa, anh ta đứng dậy. "Vậy... em nghỉ ngơi nhé
nhẹ lên trán tôi rồi
sau cánh cửa, tôi cảm thấy l
anh ta sắp xếp ra ngoài,
m trên giường bệnh, nhìn trân trân lên trần nhà
ì đây? Tuyệt
ôn
những kẻ đã hãm h
áo khoác cho tôi. Tôi tìm số của anh ta. Tôi không có lựa chọn nào
ấm nú

GOOGLE PLAY