inh Ch
đến tập đoàn Lạc Thị l
của Lạc tổng. Họ vừa ngưỡng mộ, vừa ghen tị. Họ không biết rằng, tôi chỉ là m
i trên tầng cao nhất, cánh cử
ếng cười nói ngọt ngà
m này, bản thiết k
thắt lại. L
g nép bên ngoài, n
cầm một tập bản vẽ, còn Lạc Minh Đăng thì ngồi bên cạnh,
ân lên đùi anh ta, một hà
ồng hợp pháp của tôi, khôn
i xách, móng tay đâm
tôi. Đây là văn phòng của chồng tôi, là nơi làm việ
ật sâu, gõ cửa rồi
cúi đầu chào, giọng nói
ôi. Lạc Minh Đăng hơi cau mày, còn Ca B
hể cô ta mới là chủ nhân ở đây. "Phiền cô pha cho t
ng là một
i. Nhưng cuối cùng, anh ta vẫn không nói
một trợ lý, phục vụ khách c
" Tôi bình thản đáp, xoay
nụ cười trên m
hiều sữa. Đó cũng là loại c
à loại cà phê mà Lạc Min
phê giúp tỉnh táo hơn khi làm việc. Anh ta tự tay pha cho
à khẩu vị củ
cách ăn mặc, tôi đã sống cuộc sống
nực
ông còn cảm thấy đau đớn nữa, chỉ
y trà cho Lạc Minh Đăng, đặt
h Hảo đột nhiên đứng dậy, giả vờ nh
Á
i, ly cà phê nóng hổi đổ
c ập đến. Da thịt tôi đỏ ửng
u đớn hơn, chính là phả
ể xem tôi thế nào, mà là để kéo Ca Bích Hảo ra sau lưng mình
sợ, giọng nói run rẩy: "Em... em không sao.
diễn t
nhìn tôi, ánh mắt đầy
ó biết Hảo Hảo là nghệ sĩ dương cầm không? Đôi tay của cô ấy qu
a anh ta như những mũ
g cho đôi tay
cũng từng mơ ước trở thành một nhà thiết kế trang s
đứng đây làm vướng mắt!" Anh ta ra lệnh
hảo, còn tôi chỉ là một kẻ thừa t
, lặng lẽ quay người,
ên tay. Cảm giác đau rát lan tỏa, nhưng nó không t
ương rất nhỏ, chỉ chảy một chút máu. Nhưng anh ta đã cuống quýt tì
ay của em đẹp như vậy, ph
t cả chỉ l
quan trọng đến nhường nào. Nhưng bây giờ, vì
y một khuôn mặt nhợt nh
ta muốn hủy hoại đôi tay của
để cô ta được
hông thể yếu đuối nữa
rong túi xách ra tờ thỏa
mặt, rồi đặt bàn tay bị bỏ
ác
hoại chụp lại k
h cho sự tự do. Đây sẽ là bằng chứng cho sự phản
ho Ca Cao Minh, kèm t
u. Bảy ngày nữa,
như ngay lập tức.
u đầy mỉa mai. "Không sao, chỉ là một vết bỏng nhỏ thôi
nh, rồi nhìn lại kh
còn là sự đau khổ
i sự kiên địn
đến lúc phải c

GOOGLE PLAY