Diệp
giờ như mọi khi, trên tay là m
i. Chúng ta đi d
dịu dàng như nước, nhưng thái đ
hồn, thay bộ lễ phục anh ta đã ch
sang trọng bậc nhất thành phố, quy
phục vụ, từ nam đến nữ, đều mặc
Sơn Quân ghé vào tai tôi giải thích, giọng điệu đầy tự m
át. Một dự cảm chẳng lành len lỏi
mắt ngưỡng mộ xung quanh không
tôi lo sợ n
mặt nạ hồ ly, đột nhiên "vô tình
ớn, để lộ ra làn da trắng nõn và n
ợ đến mức nào, và ghét nhất là những kẻ cố tình gây chú ý trong những
chủ..." Nữ phục vụ run rẩy quỳ
Sơn Quân khôn
nh lùng nói:
ại trở nên dịu dàng. "Anh đi 'dạy d
ia, gần như là lôi cô ta đi về
do dự mà
n tầng thượng không kh
ự trừng ph
ân thon dài quấn chặt lấy eo Trương Sơn Quân. Cô ta đã tháo chiếc
ời ta sợ muốn chết
g lên chỉ để thỏa mãn yêu cầu "được công khai xuất hiện" c
mình. "Chỉ tại em thấy anh và cô ấy tình tứ quá, bện
ân thở dài, giọng đầy thương
được không?" Tư Phương Nhi vòng tay qua cổ anh ta,
ngày vẫn dùng để ký kết những hợp đồng
có chứng ưa sạch sẽ về mặt tình cảm. Ngoài tôi ra, anh
c cười
êm được nữa. Tôi run
Quân quay trở lại sảnh tiệc,
h ta mỉm cười. "Từ hôm nay,
im l
đội ngũ phục vụ. Khuôn mặt cô ta vẫn được che sau lớp mặt nạ
đi ngang qua chỗ tôi, r
bị xé toạc, mà là cả một tháp l
Sơn Quân không một chút do dự, lao về phía Tư
ngôn thuận của anh ta, lại
àn đá hoa cương lạnh lẽo
tinh vỡ găm vào
sao có thể so sánh được v
ơn Quân đang lo lắng kiểm tra từng vết xước nhỏ trên ng
một nụ cười chua ch
nh ta, tôi chưa bao giờ
t định, tôi thậm chí còn khôn

GOOGLE PLAY