ích A
ản nhiên đáp, cất điện thoại và
phía sau, cằm tựa lên vai tôi. "Vợ yêu của anh muốn đi du lịch à? Sao không nói vớ
theo mùi thuốc lá và mùi nước hoa rẻ tiề
hịu." Tôi nói, cố
Hay là do đám nhân viên kia làm e
mất kiểm soát. "Em đã nói là không phải mà! A
ta im lặng một lúc rồi dịu giọng. "Được rồi, được
vào mắt anh ta. "Hứa là
giơ tay lên, vẻ
ầu kéo đến. Một cơn mưa r
i quặn lên từng cơn. Tôi ch
đợi ở cửa. Anh ta định đỡ tôi,
là đừng c
ta có vẻ bối rối. "Có phải là vì... anh
ta vẫn nghĩ rằng tô
ăng, "em không quan tâm anh đi với ai, làm gì với ai. Nhưng đừ
được. Anh không chạm
Mới chỉ vài ngày, mà tôi như già đi cả chục tuổi. Tôi thấy hình ảnh phản
ta vẫn đ
minh cho hành động của mình? Họ nói đó là do say rượu, do bị dụ dỗ, do một phút yếu lò
g cần một người chồng hai lòng. Nếu không thể
g thuyết phục được
i khám qua, bà kết luận. "Cô không có bệnh gì cả. Chỉ l
?" Huy hỏi lại, vẻ
n gì không vui không? Chuyện gì khiến cô ấ
yết. "Cuộc sống của ch
hỉ im
thể tâm sự với tôi." Bác sĩ qua
Em tự giải quyết
gì anh cũng có thể giải quyết được c
mai. Anh giải quyết? Chính anh là người gây ra mọi chuy
mơ của mình, trở thành một kiến trúc sư, sống m
đề nghị, khi chúng tôi rời khỏi bệnh viện.
ng phải
hôm nay anh sẽ dà
à hai chữ "Công việc". Anh ta liếc nhìn tôi, có c
ên kia, Tôn Yến My
y thách thức. "Biết đâu lại
úng. "Chắc kh
i. "Em muốn nghe xem 'cô
khác, đành phải bấm n
lo
i... em... em đau bụng quá..." Giọng
đâu?" Huy v
. anh đến nhanh
i vẻ khó xử. "Công ty... có nhân viê
i nói, giọn
, An. Lát nữ
" Tôi n
i thêm gì nữa,
n toàn bộ sự việc. Bà thở dài. "
hơn cả khóc. "Vâng, yêu đến mức
tự về. Tôi đi ra ban công của bệnh vi
cửa xe, và tôi thấy Tôn Yến My, với chiếc bụng phẳng lỳ,
ại tôi rung lên. Là t
thai rồi. Là c

GOOGLE PLAY