an Tra
ia hy vọng cuối cùng trong mắt Hàng Doanh Phàm. Anh ta đứng
tất cả những gì có thể để bù đắp... Anh đã tự tay bắt người
ột sự thương hại. Một sự thương hại dành cho kẻ đáng thươ
ản đến lạ. "Vấn đề không phải là anh đã làm gì để bù đắp. Vấn đề l
ng vết nứt vẫn còn đó. Trái tim tôi cũng vậy. Anh đã đập v
ững gì còn lại chỉ là sự mệt mỏi và trống rỗng. Anh ta đã từng là cả thế giới của tôi, nh
đình tôi, tôi đã tự mình đòi lại. Còn anh, hãy sống với nỗi ân h
i, nắm lấy tay Minh Hà
một sự trấn an. Anh gật đầu,
ang, đừ
ầy tuyệt vọng. Anh ta định đuổi theo, nhưng
uay đầu, tôi sẽ lại thấy ánh mắt đau khổ của
rọi vào mắt tôi, có chút chói lóa. Tôi hít một hơi thậ
thực sự kế
ù chung thân vì tội rửa tiền, cố ý gây thương tích và uy hiếp an ni
sự trừng phạt của pháp luật vì những hành vi bao che và lạm dụng chức quyền t
, tất cả đều tan thành mây khói. Anh ta đã
không cảm thấy vui
c đó trên báo, lòng tôi chỉ c
g nghĩ
c tại. Anh ngồi xuống bên cạnh tôi trên chi
của anh. Sau khi vụ án kết t
m cười nhẹ. "Chỉ là cảm thấy m
mày. "Anh lại thấy nó ké
những năm tháng chìm tron
dự định sẽ làm gì tiếp theo?" Anh
Tôi không biết. Có lẽ... tôi sẽ đi du lịch một thời
mình, để tìm lại Minh Đan Trang thực sự, chứ kh
o gật đầu. "Vậy... anh có
h. "Anh? Nhưng còn côn
ép." Anh mỉm cười. "Hoặ
sững sờ. "Tại
ết bây giờ không phải là lúc thích hợp. Em vừa trải qua một cú sốc lớn,
ôi, bàn tay anh ấ
g không phải vì anh thương hại cho quá khứ của em. Anh yêu con ng
hứa sẽ ở bên cạnh em, cùng em đối mặt với tất cả. Anh sẽ dùng cả phần đời còn lại để chứng minh
g nhịp loạn xạ. Những lời nói của anh, chân thành và ấm áp
ể yêu thêm một lần nữa. Sự phản bội của Hàng Doan
m tối nhất, đã cho tôi thấy ánh sáng và hy vọng. Anh không cố gắng t
g lần này, không phải là nước mắt củ
?" Tôi nức nở. "Tôi không xứn
ước mắt cho tôi. "Em xứng đáng với tất cả
vào ngực anh, cảm nhận được nhịp đập trái tim mạnh mẽ của anh, cả
úc tôi nên cho
để được y
tìm thấy hạnh
năm
nhỏ xinh đẹp ở
g của tôi bình dị và yên ả. Mỗi ngày, tôi đọc
h trở thành ông chủ của một quán cà
tôi chỉ đơn giản là ở bên nhau, cùng nhau chi
g tưới hoa trước tiệm sách,
g Doan
đã điểm bạc, và khuôn mặt hằn sâu nhữ
g dám lại gần. Ánh mắt anh ta vẫn đầ
một cái, rồi quay đi, tiế
còn là gì đối
ừ quán cà phê bước ra,
nh mỉm cười, đư
ôi nhận lấy, mỉ
o tôi, hôn nhẹ lên trán tôi
ược. Miễn
hoàn toàn không để ý đến
Tôi thấy anh ta khẽ mỉm cười, một nụ cư
lặng lẽ rời đi. Bóng
a cuối cùng
nhất không phải là
hạnh phúc bên một người khác, một hạnh phúc mà mình
ng của anh ta, lòng k
đã ở lại
h Hào. Anh cũng đang nhìn t
ào nhà thôi
u, siết ch
uông xuống, nhuộm cả một vù
i khi chỉ đơn
ìm thấy một người, cùng nhau n
ã tìm thấ
e

GOOGLE PLAY