Anh ấy đã chọn đứa con trai bí mật của mình thay vì đứa con chưa chào đời của chúng tôi / Chương 1 | 6.25%/0/95846/coverbig.jpg?v=20251107003804)
năm năm của tôi sụp đổ
háng của một đứa trẻ mang h
a đang âu yếm bế đứa con trai của mình bên
vinh danh tôi, anh ta đã vì bảo vệ
đi đứa con trong bụng, đ
cùng gia đình mới của mình. Năm năm yêu thương, mọi
xuống vách đá. Nhưng tôi đã không chết. Sáu tháng sau, tôi trở lại, không ph
ươ
am Gia
g phải bởi một tiếng nổ lớn, mà bởi một tin nhắn Zalo-một lời mời dự
phê mới pha lan tỏa trong không khí, hòa quyện với hương thơm của những bông huệ trắng cắm trong chiếc bình gốm cổ. Bùi Tấn Tài, chồng t
ười đã trở thành thói quen. Tôi hâm nóng bữa sáng anh chu
nó xuấ
uen người gửi. Một cái tên lạ hoắc. Như
c đầy tháng của
ù
a chồ
ộng lớn, có bao nhiêu người mang họ Bùi. Nhưng một cảm giác bất
uôn mặt người phụ nữ bị che khuất một phần, nhưng tôi có thể nhận ra vóc dáng quen thuộc của một ho
. Đôi mày rậm, sống mũi cao, và cả cái cách đôi môi nh
ỹ hơn, chưa kịp đọc những dòng tin nhắn trong nhóm, thì
t. Như thể nó c
tâm trí tôi. Quá nhanh. Quá bất
i những bộ cánh hàng hiệu và những chuyến du lịch xa xỉ. Có vài lần tôi thấy
ó là một tảng đá đè nặng lên ngực tôi. Cái tên đó, Bùi Gia Trung. Bức ả
láng máng địa chỉ và thời gian được ghi trong
y tin vào năm năm tình yêu của chúng tôi. Nhưng một phần khác, một giọng nói lạnh
c nhỏ đều mang dấu ấn của tình yêu chúng tôi, giờ đây bỗng trở nên ngột ngạt và xa lạ. Bức t
nhẫn đến đâu, tôi
rong sự lừa dối, dù
ng nghi ngờ gì, chỉ hôn lên trán tôi và dặn tôi về sớm. Nụ h
từ cửa phụ. Sảnh tiệc được trang trí lộng lẫy với bóng bay màu xanh và trắ
p nghẹt. Tôi nấp sau một cây
tôi t
Tài. C
polo giản dị, quần kaki. Trông anh thật thư thái, nụ cười rạ
nói anh đi họp. Một
cạnh anh, trên tay cô ta bế mộ
một cách thành thục, đôi mắt ánh lên sự dịu dàng mà tôi chưa b
đưa bàn tay nhỏ xíu lên
i cha, một người mẹ, và đứa con
của tôi
h, từng
ôi chỉ còn thấy hình ảnh đó: chồng tôi, người đàn ông tôi yêu bằng cả s
Tôi là ai tron
xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi cô ta. Một n
một nhát dao đâm
Họ mỉm cười, chúc mừng anh. Không một ai tỏ ra ngạc nhiên. Dường như họ đều biế
ông vào, không thể gào thét. Tôi chỉ đứn
ủa thành phố. Đèn neon nhấp nháy, tiếng còi xe inh ỏi,
"Lam Giang, chúng ta còn trẻ," anh nói. "Anh muốn tập trun
ghiệp mà anh vẽ ra. Tôi đã tin rằng chúng tôi s
lưng anh, để trở thành người vợ hoàn hảo, hậu phương vững chắc cho an
là một lờ
Anh đứng trước bức tranh tôi tâm đắc nhất, quỳ xuống, đôi mắt ngấn nước. Anh nói anh mồ côi t
ay sự chân thành đó chỉ dành cho một gia đì
ờ đây biến thành những mảnh thủ
tôi rung
gắng giữ cho giọng nói khôn
vợ yêu?" Giọng anh v
ủa anh, có tiếng khóc oe oe của một đứa trẻ. Và tiếng một
về," tôi đáp, giọn
, giọng điệu nhẹ nhàng như đang kể một c
i. Tôi cắn chặt môi để
nh mới của mình, và anh
nực
hi tin vào người đàn ông này?
rẩy không thể kiểm soát. "Chúng ta cần
gừng. "Có chuyện gì
n nớt vang lên trong điện thoại,
nghe thấy tiếng thở dốc hoảng loạn
ội vàng
đen. Hình ảnh của Tài, người cha dịu dàng, đang bế
m năm, tất cả những hy sinh, tất cả
t người đã từng mời tôi tham gia chương trình nghệ sĩ lưu
bấ
bắt máy. "Tôi là Hoài Lam Giang đ
âu trả lời. Tôi biết mìn

GOOGLE PLAY