yệt Qu
en" - quán bar tôi từng làm bartender
à mùi rượu quen thuộc mới có thể g
gặp Khương
i tóc búi cao, gương mặt có chút tiều tụy
, có chút ngạc nhiên nhưng rồi
ại ở đây?
iền chữa bệnh cho An An." Cô ta lí
jito. Vì đang mang thai,
không ạ?" Bảo Trâm chủ động bắt chuyện. "Em
, chỉ im lặng nhìn những ánh đ
iệu như đang hồi tưởng. "Hôm đó em bị gia đình ép gả cho một ông già đáng tuổi cha m
y, cảm thấ
ói những lời nà
mại, như một cây kim vô hình, cứa vào lòng tôi.
ấy vô cùng
ta đang khiê
nhận, cô ta đ
m sâu vào tim tôi. Tôi không thể nổi giận, vì
ôi không tài n
hía sàn nhảy đông đúc, cố
thấy một bóng ngườ
Nguyên
sao lại
c về phía quầy bar, nhưng không phải về
ã nói sẽ lo cho mẹ con em sao?" Giọng anh c
như bị ai đ
không nhìn thấy tôi
đám đông hàng trăm người, anh vẫn l
lướt qua tôi, sau đó mới r
mới giật mình
lại ở đây?" Anh
a một nụ cười: "E
n đến." Anh cau mày, giọng điệu như đa
ch gì để nói tôi? Anh còn chẳng phải
ã không còn chỉ có
i tay, cố gắng k
ôi đề nghị, cố gắng tìm lại ch
Trâm, sau đó mới từ chối tôi
ẩn bị lấy dụng cụ ph
cần là rượu do tôi pha, dù có p
iên vị đó, đã kh
t đi những suy
gọi tài xế m
n một mình, chúng ta nên về sớm." Anh
t hứng, im lặng
i, giọng dỗ dành: "Quế Quế, đừng giận. Đợi An An khỏe lại, anh nhất địn
ông tr
c ra. Cô ta nhìn thấy cảnh chúng tôi ôm nhau, trong mắt
cam lòng. Cô ta đã phải chịu quá nhiều khổ cực, cô ta
g ta." Cô ta hít một hơi thật s
nhưng vẫn chưa buông tôi ra. Anh ấy
vẻ cô đơn trong mắt, t
Tôi nói, gi
nặng, anh dặn dò tôi về sớm rồi v
cánh cửa, nước mắt tôi cuối cùng
ông cảm cho anh. A
y Negroni, đặ
ẽ rời khỏi
u của tôi, anh sẽ không b
nay, có lẽ sẽ phải

GOOGLE PLAY