nh lại sau khi đẩy chồng r
n tâm, mà là một sự thật tàn nhẫn: tôi đã bị chí
ạn năm đó. Con trai tôi, đứa bé tôi yêu hơn
đừng bao giờ tỉnh l
máu hiếm, họ đã ép tôi hiến
hy sinh của tôi lại đổi lấy
hoại. Thái Vy Anh đã chết rồi. Từ nay về sau, tôi sẽ
ươ
Vy An
ra và tự mình đối mặt với chiếc xe tải mất lái, tôi cứ
ại. Việc đầu tiên tôi làm không phải là trở về ngôi nhà mà tôi và Xuân Diệu đã cùng nhau xây dựng, cũng không phải là đi tì
hế cứng lạnh, trong l
?" Một giọng
đứng dậy, b
uống nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Cô ấy
hắc mình tên là T
"Chắc chắn mà. C
ủa cô." Giọng cô ấy có chút do dự.
ành len lỏi trong lòng. "Tôi... tôi không
ho cô ấy chiếc th
g mặt tôi, rồi lại tiếp tục tìm kiếm trên hệ thố
dân mang tên Thái Vy Anh, sinh ngày này, tháng
ai
tai, nổ tung trong đầu tôi. Toàn thân tô
không thể tin vào những gì mình vừ
ây là giấy chứng tử, có đầy đủ chữ ký và con dấu. Người đứ
mẹ ruột
y nói thêm, giọng nhỏ dần,
Xuân
y như một lưỡi dao sắc lẹm, đâm thẳng vào tim tô
lê bước trên đường phố đông đúc. Tờ giấy chứng tử phôtô trong tay tôi nhàu nát. Trên đó, chữ ký của cha mẹ t
người thân yêu nhất của tôi,
c hôn nhân mà tôi từng cho là viên mãn nh
i, luôn là người che chở, bảo vệ tôi. Tôi vẫn nhớ những lời thề non hẹn biển an
nhận trở thành một người vợ toàn thời gian, một người mẹ hiền. Tôi cứ
lao về phía chúng tôi. Không một chút do dự, tôi đã đẩy anh ấy ra.
đã sống. S
tìm được một người phụ
n tám phần, Ngụy Diệp Yến. Trớ trêu thay, c
ta nói rằng anh ta quá đau khổ, quá suy sụp, nên mới phải tìm một người thay thế để lấp đầy
n xin tôi
ôi, Lương Hoàng Huy, đứa bé mà tôi yêu thương hơn cả sinh mệnh,
le lói trong tim, tôi đã m
in rằng mọi chuyệ
tôi
ân Diệu nói với tôi anh ta có một cuộc họp
mẹ đẻ của mình. Căn biệt thự sáng trưng ánh đè
ấp sau một gốc cây, nhìn vào b
i. Họ đang quây quần bên một chiếc bánh kem khổng lồ, và người ngồi ở vị
ệc sinh nh
nữ đã suýt giết chết tôi, ng
ọ vọng ra, rõ r
gì thế?" Mẹ tôi hỏi,
sẽ mãi mãi hạnh phúc như thế này."
mười ngày mang nặng đẻ đau, đã reo lên: "Con cũng ước như vậ
phòng chùng xuốn
hẽ nhíu mày, kh
yện. Diệp Yến, con đừng để bụng. Thật ra... tình hình hiện tại cũng không tệ. Xuân Diệu,
ng đã làm rồi. Diệp Yến đã là vợ hợp pháp của con. Cứ coi như Vy
hồng
ời
hảy. Trái tim tôi như bị ai đó
thứ ba trong chính c
ười thừa trong chín
năm hy sinh. Tất cả
, gia đình... tất
. Không đau đớn, không phẫn nộ. Ch
c chân nặng trĩu. Tôi kh
họ không có
ếc điện thoại trong túi rung lên. Là Kiều Hoài
rồi? Anh nghe nó
từ làm tan chảy lớp băng giá trong lòng tôi. Nước
." Tôi nức nở, k
đâu? Anh
Anh ấy đã tạo cho tôi một th
ôi có muốn r
đầu khôn
, trong một xưởng thiết kế lụa dan
g mơ ước được đến để phát triển sự nghiệp thiết kế lụa
trớ
h ta, để rồi nhận lại một s
ng khàn đặc nhưng đầy
này. Rời khỏi những
Thái Vy Anh, từ bỏ qu
tôi sẽ chỉ sống
thuộc về tôi. Vinh quang, sự ng
àng Huy... các người hãy cứ
ong sự giả dối mà
Anh, đã chế