n ác mộng của tôi chỉ
một tỷ để phẫu thuật gấp. Nhưng chồng cũ
Diệu Trang còn chưa chịu xuất hi
hở cuối cùng. Tàn nhẫn hơn, anh ta ném xác c
n rằng tôi đang giả chết để lừa tiền, và m
on trai mới sinh của anh ta và nhân tình cũng mắc bệnh tim, anh ta điên cuồng lật t
ươ
ệu Tra
thực sự bắt đầu vào khoảnh khắc tôi chứng kiế
ng lên qua điện thoại, mỗi chữ như một nhát
Bệnh viện cần một tỷ đồng để tiến hành phẫu thuật
bằng cả sinh mệnh. Anh ta đang ngồi trên chiếc ghế sofa da đắt tiền, khuôn mặt tuấn tú
òn là một linh hồn. Tôi muốn gào lên, muốn lay tỉnh anh
tôi kh
lực nhìn anh ta n
hơi ấm. "Để nó chết đi. Hứa Diệu Trang còn ch
a cúp
đổ từ lâu rồi. Bây giờ, nó chỉ còn là nh
ng củ
bé bỏng
m yếu ớt của nó đã vật lộn từng ngày, từng giờ. Và
thấy Bé Bông nằm trên giường bệnh, cơ thể nhỏ bé co giật trong đau đớn. Con bé
ừ cơ thể của một linh hồn không thể sưởi ấm cho con bé. Tô
xin lỗi... Mẹ
ủa tôi tan v
rẩy. Đôi mắt trong veo nhắm l
của tôi
ặng, nỗi đau xé nát linh hồn vốn
c Văn Uy. Giọng ông đ
đứa trẻ đ
. Tôi có thể tưởng tượng ra vẻ mặt
ầy vẻ hoài nghi. "Hứa Diệu Trang vẫn chư
nói sẽ
anh ta là hai t
là một giỏ quà lớn, bên trong toàn là đồ dùng cho trẻ sơ sinh,
Bông của tôi c
Một cảm giác buồn nôn cuộn lên t
ùi thuốc sát trùng lạnh lẽo. Anh ta liếc nhìn cơ thể nhỏ bé đượ
tấm vải trắng. "Bảo Hứa Diệu Trang ra
c đã hoa râm, bước ra chặn anh ta lại. Khu
trọng người đã khuất. Cháu
ẩy, một nụ cười tà
là một bác sĩ phẫu thuật tài giỏi, cô ta thừa sức
tìm kiếm tôi, đôi mắt sắc lạnh quét qua v
gầm lên. "Cô nghĩ trốn như vậy là xong à? Cô g
ta không thể nhìn thấy tôi. Anh ta không thể n
ết rồi, L
ị người ta sát hại một cách dã ma
ng thể siêu thoát, chỉ có thể vật vờ bên cạnh anh, chứng k
tim nó vật lộn trong từng nhịp đập yếu ớt. Tôi đã cố gắng chạm vào con, cố gắng h
ới. Anh và Tạ Khanh Mai, người bạn thanh mai trúc mã của anh, người mà anh l
ai đến t
ười đàn ông lớn tuổi, giọng ra lệnh. "
mày. "Lục tổng
tự tay đ
ấm vải trắng ra. Anh ta nhìn chằm chằm vào khuôn mặt
tới cố gắng giật lại con gái mình, nhưng
hẳng về phía sau bệnh viện, nơi có n
mà đến tận cùng địa ngục tôi
n gái của chúng t
đó như một
h tan biến trong hư không. "Lục Văn
ứ gì đó bẩn thỉu. Anh ta lấy từ trong tú
bầy chó hoang lao ra, đôi mắt chúng sáng l
uổi chúng, nhưng chúng chỉ xuyên qua cơ thể tôi
khoanh tay trước ngự
mang theo sự khoái trá bệnh hoạn. "Vậy thì phải di
m gừ man rợ. Máu tươi bắn ra,
linh hồn tôi như bị hàn
. Con gái
a, họ kinh hoàng hét lên khi n
! Đó là con gái ruột của anh đấy!" V
, ánh mắt anh ta lạ
đất. "Tiền viện phí. Còn về phần Hứa Diệu Trang, nói với cô ta, ngày giỗ củ
nhận ra
thực sự
con bé. Con bé sẽ không còn phải chịu đựn
đi. Vài tên vệ sĩ mặc đồ đen lập tức vây q
ực. Linh hồn tôi bị một sợi dây vô hình kéo đi,
ăn biệt thự lộng lẫy trên đỉnh đồi. Ánh
i mái tóc dài uốn lượn bước ra đón. Cô ta
, tôi không
Tạ Kha