của Trần
ần trô
ỳ tiến triển nào. Mẹ con tôi như đã bốc hơi
rở về căn hộ lạnh lẽo đó, nhìn chằm chằm vào những bức ảnh c
Trúc Phương lại di
tay nhỏ bé của con trai, nước mắt lưng tròng. Gương m
run rẩy, "hay là... hay là thôi đi anh. Em không thể vì con mình
hiện lên trong mắt. Anh ta đưa tay lau nước mắt cho cô
rai duy nhất của nhà họ Võ, anh tuyệ
t tin nhắn cho tôi, một số điện
y. Nếu ngày mai cô không đưa con đế
chữ lạnh lùng trên màn hình, trá
ể độc ác đến mức nào
gái tôi, đã hủy hoại cuộc đời t
ôi qua, khô
ổ. Anh ta ném vỡ chiếc điện thoại,
tôi sẽ cho người về quê, đào mộ cha mẹ cô lên! Tôi sẽ khiến ch
. Đừng làm vậy với gia đình chị ấy. Hay là... hay là để em quỳ xuống xin ch
ịu" của cô ta, tôi c
Nhật Duy như thế này, nói rằng chỉ cần cứu được
hính cô ta đã cho người đánh gãy chân tôi, để mặc
ớn ùa về nh
ị người của Nhật Duy bắt đi từ trường học. Tôi đã điên c
túm lấy ống quần anh ta. "Ngân Thảo bị hen suyễn nặng
hỉ lạnh lùng g
như vậy?" Ánh mắt anh ta sắc như dao, "Trong hai đứa trẻ
m
ng! Đó là con gái của chúng ta!
há
áng xuống mặt tôi. Má tôi
ọng anh ta lạnh đến thấu xương. "Con của cô là do tôi
ta ra lệnh cho bác sĩ: "Lấy 500cc. Lấy nhiều hơn một
0c
u ớt, lại mắc bệnh hen suyễn, đó chẳng
nói đó, linh hồn tôi vẫn còn
xuống ghế sofa trong că
vậy, Diep? Nếu năm đó cô ngoan ngoãn nghe l
ho rằng mình đúng. Mọi
, nhìn sâu vào đôi mắt chứa
y, anh tìm
thêm một l
 
 
 GOOGLE PLAY
 GOOGLE PLAY