Tải ứng dụng
Lịch sử đọc

Chương 3

Số từ:1574    |    Phát hành vào:17/10/2025

Uyên M

ngục trong tâm trí tôi. Con vẹt. Chú vẹt xám Châu Phi tên Tiểu Hôi mà tôi đã nuôi từ nhỏ,

làm vặn cổ Tiểu Hôi ngay trước mặt tôi, chỉ vì nó dám

đây, lại được lặp lạ

Anh ta nhớ tất cả. Và a

ộ đang sôi sục trong lồng ngực phải lắng xuốn

ời lạnh lùng, trong ánh mắt

nh nhân? Vẹt cưng? Tôi nghĩ vết thương ở

ể đối phó với một kẻ tự cho mình là thông

với anh. Còn về việc làm tình nhân," tôi cười khẩy, "xin lỗi, tôi không có hứng thú với

vì giận dữ. Lời nói của tôi đã đâm trún

dứt khoát ra khỏi phòng bệnh, để lại sau lưng tiếng gầm gừ t

giả tạo của các người đi. Tận hưởng

tôi bị hủy hoại. Kiếp này, tôi sẽ bắt hai n

nghe thấy tiếng hót lanh lảnh của Tiểu Hôi từ t

thình thịch. Tiểu Hôi vẫn ở đây, an toàn. Chú ch

c nước mắt. Kiếp trước, tôi đã không thể bảo vệ được

cánh cửa biệt thự b

Minh! Cô ra

à tôi như một cơn bão, khuôn mặt xi

sao anh ấy lại tức giận như vậy? Có ph

ên xù lông, kêu lên một tiế

g mắt nhìn con chim. "Một con sú

phía lồng chim,

qua song sắt, mổ mạnh vào ng

giọt máu nhỏ rỉ ra từ đầu ngón tay cô ta.

lùng nói, chắn trước lồng chim.

ôi, rồi nhìn vết thương trên ta

ăn do vệ sĩ đẩy, đã xuất hiện ở cửa. Anh ta vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt

m sao vậy?" A

lăn, nức nở. "Anh Việt Phương... c

h ta đỏ ngầu vì giận dữ, nhìn chằm ch

ô dám thả súc sinh

ần nghe giải thích. Trong mắt

a lạnh lùng nói với vệ sĩ bên cạnh,

y che chắn cho chiếc lồng, nhưng họ quá khỏe. Họ đ

ểu Hôi hoảng sợ bay loạn xạ bên tro

hét lên, cố

đã quá

ệ sĩ còn lại. Hắn ta tiến lên, mở cửa lồng,

anh và gọn, hắn ta..

ắc

ộng khô khố

i co giật lần cuối rồi mề

của tôi n

ỳ trên sàn, chết lặng nhìn xác của Tiểu H

Nợ

ong tôi như một ngọn núi lửa, thi

h Việt Phương, kẻ đang ngồi trên xe lăn với vẻ mặt đắc thắng và tàn nhẫn. Anh t

ta đ

ó. Anh ta đã châm lên

đặc vì căm hận. "Hôm nay, anh đã giết Tiểu Hôi. Tôi thề, s

nào? Bằng việc khóc lóc sao? Thiều Uyên Minh, cô nên biết vị tr

i đi còn ném lại một câu. "Hãy nhớ lời cảnh cáo hôm

ột mình với nỗi đau tột cùng và cái

nước mắt lã chã rơi. Nhưng đây không phải là nướ

người cao lớn lặng lẽ xuất hiện ở cửa. Anh mặc một

iệt Phương. Một người tài giỏi như

, khi bầy chó tấn công, tôi đã vô tình nhìn thấy anh bị một con rắn độc cắn khi cố gắng tìm

ác của Tiểu Hôi trong tay tôi,

, cởi chiếc áo khoác của mình r

, giọng trầm ấm và đầy s

khắc tăm tối nhất của tôi, giống như một tia sá

Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY