/0/95815/coverbig.jpg?v=96c5283e8150f57192d8839ffe2c7e4e)
hải Ca, tôi đã quen với sự lạnh nhạt của anh và
rợ giả để lừa anh ký vào đơn ly hôn
ra điều đó cũng là ngày tôi thấy
ỏ mặc tôi để chạy đến bên cô ta vì bác
trong bụng còn không bằng mộ
đã hoàn toà
được gửi đến văn phòng anh sau mười ngày nữa. Lần này,
ươ
ố An
m qua lòng bàn tay đang rịn mồ hôi. Bên trong không phải là những bản phác
là tự do
ười thừa kế của tập đoàn bất động sản quyền lực nhất thành phố.
tất cả sẽ
đẩy cánh cửa nặng trịch củ
mắt sâu thẳm của anh lướt qua tôi, không một chút biểu cảm, giống
ọng anh trầm và lạ
t bàn bóng loáng, tạo ra một tiếng độ
anh ký v
n mặt tôi. Anh nhìn tôi từ trên xuống dưới, một cái nhìn đánh giá
xét, giọng điệu có chút mỉa mai. "Khô
tôi mặc một chiếc váy công sở màu đen ôm sát, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Đây là b
hữ ký của anh," tôi nói, cố gắ
y vẻ khinh miệt. "Dự án? Một nghệ nhân th
Anh, một cô gái có tài thêu thùa nhưng xuất thân bình thường, người đã may mắn được gả vào nhà họ Đoà
rong lòng tôi, sự run rẩy đã biến mất
không còn chút cầu xin nào,
chiếu xuống không gian rộng lớn, nhưng không thể xua tan đi sự trống rỗng. Những ngư
là một bóng ma trong c
của chúng tôi. Càng đến gần, tôi càng nghe thấy tiếng c
của Bằng P
Không phải mùi gỗ đàn hương trầm ấm mà Khải Ca vẫn
này thuộ
Ca từng nói anh ghét những mùi nước ho
cửa bư
n trái tim tôi như bị một
rong lòng anh trên chiếc ghế sofa. Cô ta mặc một chiếc váy ngủ lụa mỏng manh
đó, có đẹp không?" Cô ta nũng nịu, giơ bà
anh dịu dàng nhìn cô ta, một sự dịu
iện diện của tôi. Hoặc c
ngạc nhiên thoáng qua trong mắt anh, nhanh chóng đượ
ua tôi với vẻ đắc thắng không hề che giấu. Cô ta uể o
hồi nhỏ, không ngờ chị lại về đột xuất thế này." Giọng cô t
nhẫn cuối cùng của tôi đã cạn kiệt. "Tôi
xuống, và đẩy tập tài liệu về phía anh một lần nữa.
nhìn vào tập tài liệu rồi lại
a ra một lý do, một lý do mà tôi biết anh sẽ không bao giờ q
duy nhất giữa chúng tôi trong mắt anh – một cuộc hôn nhân
ận ra không? Khải Ca không phải là một kẻ ngốc. Anh là
nh nán lại trên dòng chữ "ĐƠN LY HÔN" được tôi khéo léo
nước," anh đột nhiên nói, mắt
trò của mình – một cô bạn thân tri kỷ, một đối tác kinh doanh quan trọng mà gia đình cô ta gắn b
Anh xoay nó trong tay, một thói quen kh
vẻ tốn kém đấy
n tay, giọng điệu õng ẹo. "Chẳng phải chỉ là chút tiền lẻ của anh thô
chỉ nhận lấy ly
gười tình, trong sự thờ ơ đã th
yền, dứt khoát
Khả
hóng rút tập tài liệu lại tr
ch Đoàn." Tôi nói,
h sáo quá. Dù sao thì chị cũng chỉ là một nghệ nhân nghè
ông còn khiến tôi đau đớn nữa. Tôi ch
ôi. Anh chỉ im lặng, sự im lặng của a
ngạt đó. Tấm lưng tôi thẳng tắp, che giấu
ôi khỏi thế giới của họ, tôi cảm thấy một l
do
ặt tập tài liệu. Tấm giấy bên trong, với chữ ký của anh, giờ đây còn
iọng điệu lạnh lùng không chút cảm xúc: "Cuộc hôn nhân này là một giao dịch
học nấu những món anh thích, sắp xếp tủ quần áo của anh một cách tỉ mỉ,
nh con chim phượng hoàng làm quà sinh nhật cho anh. Anh chỉ liếc nhìn
ọi nơi: trong bữa tối gia đình, trong các cuộc họp của công ty, và cả trong ngôi nhà của chúng tôi. Những buổi tối Kh
chúng tôi. Tôi đã chuẩn bị một bữa tối dưới ánh nến, mặc ch
khôn
chiếc vòng cổ kim cương hiệu Cart
g tại một nhà hàng sang trọng ở Paris trên trang nhất của một tạp chí. C
c mắt. Và khi bình minh lên
hương trình giao lưu văn hóa tại Pháp, một chương trình kéo dài bốn năm mà tôi đã
ký mà không cần suy nghĩ, điều đó chứng tỏ trong
nh đ
i đã chuẩn bị sẵn. Chẳng bao lâu nữa, con dấu này sẽ được
ề sau, anh sẽ không cò
ế của mình, giữ lại ngườ
ẽ lấy lại cuộc

GOOGLE PLAY