an Lin
chúng tôi từng gọi là "nhà". Căn nhà trống rỗ
i một tin nhắn ngắn gọn: "Lam Lam khô
, không cảm thấy đau đ
tức về họ đã tràn ngập khắp nơi. Lục Gia Quốc ôm C
ó những thứ vốn thuộc về mình, thì dù có đi một vòng l
tuyên bố chủ quyền, và đồng thời,
ẩm bẩm một mình,
giờ thực sự s
nghĩ rằng sự dịu dàng trong ánh mắt anh khi nhìn tôi sau khi tỉnh lại là tình yêu. Tôi đã từ
ột kẻ si tình. Đó chỉ là sự biết ơn, sự phụ thuộ
về Lục Gia Quốc vào những chiếc thùng lớn: quần áo, sách, nh
u, nhưng tôi lại cảm thấy
g ánh mắt lại lấp lánh niềm vui. Khi nhìn thấy phòng khác
ột nụ cười dịu dàng. "Ai đã dọn dẹp đồ của anh đi vậy? Em
giọng điệu bình thản đến mức chính tôi cũ
vẫn nghĩ rằng tôi đang hờn dỗi. Anh vẫn nghĩ rằng
t rằng trái t
i. "Tối mai có một buổi tiệc của công ty, em đi c
ại nghĩ, tại sao không? Hãy để mọ
Tôi mặc một chiếc váy dạ hội màu đen đơn giản, cố gắng hòa
ĩnh bên ban công, nhì
ái của Lục Gia Quốc, đang khoác tay Cao Ánh
đình giàu có mới nổi nhưng tan vỡ, không xứng với anh trai cô ta. Cô ta c
ẳng về p
, giọng điệu đầy mỉa mai. "Kẻ chiếm
an ngăn. "Gia Hân, đừng nói vậy. Chị Đan Lin
ta như đổ thê
h nhau, bỏ học, thì có tư cách gì?" Lục Gia Hân càng nó
mới xứng đáng đứng bên cạnh anh trai tôi,"
iếc khăn choàng lụa mỏng tôi đang khoác trên vai. "Để mọi ng
lộ ra những vết sẹo bỏng loang lổ
đám đông. Những ánh mắt tò mò, thương
h đang bị lột trần g
lại. Cô ta định vươn tay
há
Tôi đã không kiềm chế đư
ường im p
"Chị Đan Linh, sao chị lại đánh Gia Hân?
xô đẩy. Cao Ánh Lam "vô tình" bị vướng vào,
m L
uốc xuất hiện. Anh không nhìn tôi, không hỏi
i loạng choạng suýt ngã. Trong mắt anh
trong vòng tay anh, "là lỗi của em, em khôn
ào: "Anh, là cô ta đánh em trước
lời giải thích, không một cái nhìn quan tâm. Anh ôm người con gái trong lòng,

GOOGLE PLAY