ang Tha
tút...
ương tiếc. Bác sĩ còn chưa kịp giải
ới của tô
ng, nắm lấy tay bác sĩ, lắc
trống rỗng v
dài, đưa cho tôi tờ g
g cầm nổi cây bút. Tôi cố gắng ký
một m
òng phẫu thuật, và ý thức h
t ba ngày ba đ
y bình truyền dịch cho tôi. T
ương của cô khá nặng, cần có người nhà chăm sóc.
ời
g của Liêu Trường Lâm qua điệ
ng cần đâu. Tôi c
nhiên, nhưng cũn
ày sau đó, Liêu Trường Lâm không hề xuất hiện, c
ã coi tôi như ng
lý đưa tôi về căn biệt thự mà tôi
gờ, anh ta
ứ gì đó. Thấy tôi về, anh ta chỉ liếc nhìn một cá
gốm sứ tôi hay
Tôi vừa từ cõi chết trở về, anh ta không hỏi ha
ôi lạnh lùng đáp. "
rồi lại kiềm chế. Anh ta đứng dậy, đ
n ở phòng triển lãm là tôi không đ
nghĩ tôi đa
sẽ dành nhiều thờ
Tình yêu và sự kiên nhẫn
u này nữa," tôi
ười. "Em nói v
chúng tôi kết thúc rồi. Nhưng đúng lúc
o Bíc
iọng điệu dịu dàng. "Thảo
anh ra mở cửa cho em đi," giọng nói nũng nịu
tôi, có chút khó xử. "Giang Th
ang lời anh ta, rồi q
y tờ, thuộc về anh ta. Tôi
có thể nghe thấy tiếng cười nói vu
ợn vài cuốn sách trong
hỉ? À, là sinh nh
m món sườn xào chua ngọt được không? L

GOOGLE PLAY