ang Tha
hử trùng nồng nặc xộc vào mũi
cẩn thận, nhưng vẫn
hiếc ghế bên cạnh giường bệnh. Anh trông có vẻ mệt mỏi,
bên giường, giọng nói khàn khàn mang
điên rồi sao? Lại còn
sao? Hay anh sợ tôi chết đi thì sẽ không còn ai cung
tôi lạnh lùng đáp, giọng
ng liên quan đến tôi. Tôi chỉ là kẻ được cô bao nuôi,
tôi. Dù đã quyết định từ bỏ, nhưng nghe anh nói r
ối của mình. "Anh đã nói vậy thì tốt. Sau
Giang
"tôi cũng sẽ không can thiệp nữa. Anh muốn chăm sóc cô t
o. "Tôi và Thảo Thảo không phải như cô ngh
còn chút tình cảm nào. "Bảy năm của chúng ta, trong mắt a
ời, không t
óc cô bạn thanh mai trúc mã yếu đuối củ
anh nói, giọng điệu có chút
hủ tục xuất viện. Một lúc sau, anh quay lại, đỡ tôi dậ
t. Tôi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, k
ng. "Em muốn ăn gì không? Tôi đưa em
ó khẩu vị,
cháo hải sản mà tôi từng rất thích. Anh đỗ x
ều là những món tôi từng thích nhất. Anh cẩn thận múc
miện
ắt đầy tơ máu của anh, không hiểu sao l
hư xưa, nhưng lòng
ng nói trong trẻo, vu
m biết ngay là
hiếc váy hoa xinh xắn, trông tràn đầy sức số
ôi, tự nhiên ngồi xuống cạnh L
h ở đây à." Cô ta nhìn bát cháo trên bàn, mắt sáng lên. "O
Thìa cháo trong miệng
tôi thích, mà là vì cô ta thích. Bảy năm qua, Liêu Tr
y mình như
rường Lâm hỏi, giọng điệu dịu dà
g viên giải trí, rồi buổi tối chúng ta đi xem phim nhé?" Đào Bích Thảo
ờng Lâm ngắt lời cô ta. "Hôm n
nh mắt có chút phức tạp. "E
ý. "Bác trai bác gái trước đây đối với em tốt như
ng rồi, Trường Lâm, chiếc vòng này... trước đây bác gái tặng em, nói là vật gia truyền của nhà anh,
i sầm lại. Anh im lặng nhìn chiếc vòng một lúc lâu,
o em, thì nó

GOOGLE PLAY