Ngọc
n day day thái dương,
Khiết Tâm lo lắng hỏi, địn
ặt cổ tay cô ta. Ánh mắt anh ta sắc như dao, nhìn xoá
ong xe đột n
, chớp chớp, nước mắt bắt đầu lưng
c nhẫn bạc bình thường em mua ở chợ đêm thôi... nhưng... nhưng đó là lần đầ
ta bắt đầu
h ta kéo cô ta vào lòng. "Được rồi
âm càng kh
ảy ra nhiều chuyện quá. Hay là ngày mai
sáng lên. "Thật không anh? Em muốn
hết." Anh ta cưng
ện thoại ra, chụp một tấ
ại tôi rung lên. Là t
không, chiếc nhẫn đó thực ra là do anh Quân tặng em trong lầ
ảnh tự sướng c
ôi nhắn lại một câu: "C
xóa tin nhắn, rồi t
nh, gương mặt ngây thơ không chút lo âu.
i khỏi nơi này, đến một nơi thật xa, khôn
rằng giấy tờ của tôi đã làm xong. Cùng lúc đó, một email từ một tổ chức y tế phi lợi nhuận ở Mỹ g
g đến p
vài món đồ kỷ vật của cha mẹ cần phải mang theo. Và tôi muốn nói lời từ
ưa nó ra sân bay trước, dặn dò nó ng
ay đi, bác quản gia
Cậu chủ... cậu chủ đang
Quân đã tặng tôi vào ngày kỷ niệm một năm yêu nhau. Nó là người bạn thâ
lắp bắp hỏi, to
lỡ làm xước t
o đi như một mũi tên về phía

GOOGLE PLAY