Khả V
òn cách cổ họng tôi vài centimet, tôi đã là
ng hết chút sức tàn, lao thẳng về phía tr
HẢ
ười, kể cả Ninh Thu Huyền, đều sững sờ trước hành động tự sát của tôi. Họ nghĩ rằng t
ên lộ rõ sự hoảng loạn tột độ. Anh ta dường như quên mất rằng chính mìn
ả lời. Tôi chỉ lạnh lùng lao về phía trước
thấy một màu đen kịt của những bộ lông xù và những hàm răng trắng ởn. Tai tôi chỉ còn
hét lên như một kẻ điên, anh ta lay mạnh tên c
Bầy chó đã hoàn t
m bỗng chốc tr
gì thế này? Đây
khủng quá! Tôi khô
không giống như chỉ bị dọa. C
đây! Đây là một cái bẫ
ộc của buổi "dạy dỗ" này. Họ nhận ra những giọt nước mắt của Ninh Thu
a dư luận. Mặt anh ta càng lúc càng t
h ta gầm lên. "Tại sao chúng l
Em… em không biết… Cô Huyền… cô Huyền
T TU
lại vài bước. Anh ta nhìn xuống đống hỗn loạn bên dưới, nơi ng
ị lừa. Anh ta chỉ là một con rối trong tay
Nhân… Em chỉ nghĩ là… là làm vậy chúng sẽ hung dữ hơn một chút, sẽ làm chị ấy sợ
iả vờ yếu đuối, đổ lỗi
n mềm lòng. Anh ta nhìn cô ta, ánh mắt phức tạp, rồi thở dài
không còn cảm giác gì nữa. Tôi đã nghe thấy cuộc đối thoại của họ. Nghe thấy sự thật về việc bầy chó bị bỏ
cư
nực
anh ta vẫn chọn
ôi rơi xuống sàn, tạo nên một tiếng "loảng xo
ngay l
Ú
ại, ngày một gần, xé toạc màn đêm
đến
hư kế
đau thể xác lên đến đỉnh điểm. Nhưng trên môi tôi,
Huyền, vở kịch của các ng

GOOGLE PLAY