Tải ứng dụng
Lịch sử đọc

Chương 2

Số từ:1426    |    Phát hành vào:17/10/2025

Khả V

ang lên, xé toạc không khí tĩnh

khỏi lồng. Mắt chúng đỏ ngầu, nước dãi chảy ròng ròng bên mép, và tiếng gầm gừ của chúng

n. Tôi theo bản năng lùi lại, lưng đập mạnh vào cây cột sắ

Nhân, che miệng cười khúc khích, ánh mắt cô ta ánh lên

ặt với hiểm nguy chết người dưới kia không phải là người vợ đã cùng anh ta đi qua mười năm gian khó, mà chỉ là một c

ÀO

n của nó ngoạm một phát vào bắp chân tôi. Cơn đau nhói như xé toạc da thịt l

t lên một tiế

h, chúng trở nên điên cuồng hơn. Chúng vây

h không thể chết một cách nhục nhã nh

bùng lên ngọn lửa của sự sống. Tôi phả

g làm vũ khí. Cách đó không xa, có một thanh sắt dài, có l

ng du

Sợi dây thừng ma sát vào da thịt, đau đến bỏng rát, nh

h

có lẽ đã cũ v

nh sắt. Bầy chó cũng đồng loạt lao theo. Một con trong số chúng nh

ớp chí mạng, nhưng móng vuốt sắc nhọn của nó vẫn cào một

lạnh lẽo. Tôi quay người lại, đối mặt với bầy chó hung

anh sắt lên, dùng hết sức bình sinh,

m thiết rồi ngã vật xuống đất, co giật vài cái rồi nằm im bất đ

g loại. Chúng khựng lại, ánh mắt nhìn tôi khôn

Máu từ chân và tay tôi vẫn đang chảy, cơn đau buốt nhói l

t ngấm, thay vào đó là sự kinh ngạc và một chút sợ hãi. Còn Việt Nhân,

m, những dòng bình luận

Cô ta giết c

người yêu động vật sao? Sao lại

óa ra cái mác yêu động

Lúc thì cứu mèo, lúc thì giết

tôi sẽ đứng yên chịu chết khi bị chúng tấn công. Trong tình huống này, giữa mạng sống của tôi và mạng sống của một

trên cao, giọng điệu tức giận. "

ng nói khàn đặc nhưng đầy thách thức. "Anh muốn xem tôi bị xé xác, nhưng tôi lại k

, có lẽ không ngờ tôi lạ

vuốt ve ngực anh ta, giọng nũng nịu. "Chắc chị ấy sợ quá nên mới làm vậy thôi. An

ta lại nhìn xuống tôi, giọng điệu ban phát. "Khả Vy, đây là cơ hộ

yền đang nép trong lòng anh ta với vẻ

anh là ai? Là Chúa trời sao? Anh nghĩ anh có quyề

i?" Ánh mắt anh t

ói tôi không nên động đến người phụ nữ của anh. Vậy còn anh thì sao? Anh động đến người phụ nữ của mình, người vợ đã cùng a

con thú bị thương. Sự châm biếm của tôi r

ô ta đột nhiên chạy đến một góc, nhặt lên một miếng thịt s

ăn đi!" C

dè chừng lúc nãy hoàn toàn biến mất, thay vào đó là cơn đói điên cuồng. Chúng gầm lên một tiếng rồi đ

Tải ứng dụng
icon APP STORE
icon GOOGLE PLAY