ệ Than
đánh thức tôi. Tôi cố gắng mở mắt, án
ang ở
à?" Một giọng nói ấm
ậu đang lo lắng nhìn tôi. Bà là chủ quán phở nhỏ ở đầu ngõ, nơi tô
g tôi khô khốc,
a phòng kho của cô hé mở, nhìn vào thì thấy cô ngất trên sàn, mặt mũi
sống khổ thế này? Anh trai cô đâ
o. Tôi chỉ có thể nắm chặt mép giường
với ánh mắt ái ngại. "Người
hở lắc đầu. "
h nhân bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối, đã di căn toàn thân.
khi nghe những lời đó được n
lấy tay tôi, bàn tay ấm áp của bà run rẩy. "S
hưa bao giờ có ai khóc vì tôi. Sự ấm áp bất
ắt đầu tiên tôi r
uán phở ngày nào cũng mang cháo đến ch
là một số tiền nhỏ tôi dành dụm được phòng khi ốm đau. "Dì ơi,
p bà. Tôi biết mình không còn cần đến ti
hành lang bệnh viện, tôi vô tình
ờ lại gặp chị ấy ở đây. Chị ấy nhìn em
ọng nói của cô ta ru
ìn ra. Thẩm Duy Cẩn đang ôm c
. Con khốn đó dám dọa
"Đừng mà anh... Chị ấy chắc vẫn còn giận em. Là lỗi của
t đạt. Một nạn
c giận. "Nó dám trách em?
c như dao lướt qua hành lang.
Anh ta sải bước về phía tôi, không nói
?" Kiều Minh Huệ giả v
sân thượng của bệnh viện. Gió l
ệ?" Anh ta đẩy mạnh
ó," tôi bình
iểm. "Mày có biết vì mày mà Minh Huệ đã phải chịu bao nhiêu ấm ức không? Mày c
g một màn kịch kéo dài tám năm
cư
lan can sân thượng. Dưới chân tôi là khoảng không mười mấy
Huệ ngay!" A
hông có một chút sợ hãi. "
i chịu đựng tám năm bị hành hạ vì một tội lỗi kh
c của tôi khiến anh t
y chết sao?" Tôi cười, một nụ cười chua chát. "Nếu anh mu
họ lại có thể sống hạnh phúc, trong kh
iờ hết. Cơ thể tôi co giật, sức lực dần cạn kiệt.
hông trụ
một tiếng h
Cậu đang
phía sau là vài nhân viê
mình, vội vàng k
lấy tôi, cả người run rẩy. "Trời
hẫn. "Cậu có phải là con người không?
i có người dám xen vào chuyện của mình. Anh ta
Trước khi ngất đi, tôi chỉ kịp nghe tiếng
tôi lại
ự giày vò sẽ khôn
c. Vài ngày sau, khi đã ổn hơn một chút, tôi quay trở lạ
ở cửa. Anh ta khoanh tay,
g của mày c
i qua anh ta, k
" Anh ta hỏi, g
tôi đáp, khôn
h ta khựng lại. Tôi biết, hai từ
GOOGLE PLAY