Đan Tâ
ững mảnh vụn của mối tình đã chết. Tôi trở về căn biệt thự lạnh lẽo, tự tay xử lý từng vết bầm tí
ài. Quần áo của anh, những món quà anh tặng một cách chiếu lệ, những bức ảnh c
ng mảnh ký ức. Tôi nhìn ngọn lửa nhảy múa, cảm thấy một sự
hấy những chiếc thùng carton chất đống ở góc phò
g anh ta lạnh như băng, mang the
h ta một cách bình thản. "Tôi chỉ đa
ường Đan Tâm, cô lại giở trò gì đây? Dục cầm cố tú
ch thượng. "Tôi nói cho cô biết, đừng
út đau đớn nào nữa. Nó đã chết lặng rồi. Tôi quyết định,
sao anh lại đồng
hanh chóng đáp lại bằng giọng điệu thản nhiên. "Vì lợi ích
của anh ta. Mười mấy năm yêu thầm, năm năm chờ đợi, đổi lại
nói ra câu nói mà tôi đã chuẩn bị t
... r
a liếc nhìn màn hình, và trong một khoảnh khắc, vẻ lạnh lùng trên mặt
vậy? Đừng khóc,
o, và rồi tôi hiểu ra. Anh ta không phải quay về vì tôi, mà là
ua tôi mà không thèm nhìn lấy một
ại. Cả căn phòng lạ
út cạn. Nước mắt không thể kiểm soát mà tuôn rơi.
để che đi những vết bầm, chọn một bộ váy dạ hội
cần chỉnh lại lọn tóc cho cô ta, ánh mắt tràn đầy sự cưng chiều. Cảnh tượng đ
ăm sóc cô ta từng li từng tí. Anh ta gắp thức ăn cho cô ta, r
ì xào bàn tán của nhữ
cưng chiều cô hot
hê thật sự thì bị bỏ xó
tổng đến chết đi sống lại. Cứ th
g tay gần như cắm vào da thịt. Phát
ước này, cắt đứt h
thở không khí trong lành. Nhưng tôi vừa đứn
thế này?" Giọng cô ta đầy vẻ khiêu khích. "Bị đán
t tại sao anh Hoài lại không yêu cô không? Bởi vì ngoài cái danh tiểu t
g. "Tôi có là gì thì cũng là người thừa kế của Đường Thị. C
tam không bao giờ có được danh phận. Cô nói

GOOGLE PLAY