ảo Ly
mở mắt, phát hiện mình đang nằm trên c
hy đang đứng trong vườn hoa. Anh ta đang dịu dàng cài một bông hồn
như một cây kim độc,
bén của anh ta quét qua tôi, không có một ch
gắng che giấu sự tủi th
nói lạnh lùng của an
ã đứng ở đó, nhìn tôi từ trên ca
ọng nói khàn đặc và
an tâm: "Ôi, chị Bảo Ly, tay chị sao lại b
u, đôi mắt lướt qua những đường thêu tinh
i thô," cô ta khẽ nhíu mày,
là tác phẩm mà tôi đã dồn hết tâm h
t Cường bước tới, ôm lấy eo cô ta, giọng nói đầy sủng ái. "Em không thí
khinh bỉ, như thể tôi là một món đồ b
ầu, "Đưa cô ta đến phòng d
ại trở nên dịu dàng: "Đừng để những chuyện kh
lưng của họ quấn quýt bên
bàn tay vô hình bóp nghẹ
ụ cười đầy khiêu khích. Cô ta giơ tay lên, trên cổ tay cô ta là một sợi
ôi đã tặng Cường v
ủa mình để đặt làm sợi dây chuyền này. Anh ta đã vui mừng biết bao,
i nằm trên cổ tay của
yền, "Anh Cường nói nó chẳng đáng giá g
nhẫn, cắt ngang lời của Ánh Thy. "Cô đừng ảo tưởng nữa. N
lặng, cảm thấy t
Sinh' trong phòng làm việc của tôi, đem đi bán đấu giá đi.
ôi hét lên, giọ
nhất của tôi, là tâm huy
ạnh như băng. "Cô có tư c
ước mắt lưng tròng
cắt ngang lời tôi. "Đừng gọ
tan nát thà
nh ta, chỉ có mình tôi được g
như đến từ một nơi xa xăm. Mỗi một chữ thố
giống như linh hồn tôi

GOOGLE PLAY