nh Th
c, sắc mặt tôi đã tr
ắng đứng vững, dạ dày c
quầy, nhưng ánh mắt anh ta lạ
nhân viên thu ngân phải nhắc đến lần
h sạn trước đi." Anh ta l
Tuyết, người đang giả vờ
bên cạnh, có một hồ
yết đột nhiên "trượt chân",
ứu tô
Nhìn thấy cảnh Tạ Ánh Tuyết đang chới với
ổ tay tôi, ánh mắt đỏ ngầu
ức khiến tôi lảo đảo. Cơn đau
g đầu lên, nhìn thẳng vào
hấy cô đẩy cô ấy!" Anh ta g
tay hơn, không mộ
t định trừn
ư vậy, thì cứ ở dưới
y mạnh tô
ăng bằng, rơi tõm x
ể, cơn đau dạ dày vì rượu và cú v
ìn tôi vùng vẫy. "Không ai được phép ké
thấy anh ta bế Tạ Ánh Tu
rong một căn p
ồi bên giường,
ết cô không biết uống rượu?" Anh
. "Nói rồi... a
ứng lại. Tôi thấy điếu thuốc
" Anh ta lại quay về với vẻ lạnh l
Tôi lặp lại một lần nữa
gười trong sáng, lương thiện nhất tôi từng
ì nữa, chỉ lặng
Tạ Ánh Tuyết mãi mãi là thiên
hật sâu, ném một tập
ị cho cô ấy một bữa tiệc thật hoành trán
y mở tập t
ững thứ Tạ Ánh Tuyết thíc
đã từng tận tâm ghi nhớ tất
chưa?" Phó A
"Anh... thực sự
, nhưng vì choáng váng nên đã làm rơ
điện thoạ
iếc nhìn, đồng tử anh
a của tôi là
có khuôn mặt giống hệt anh ta đang
g đó nhìn tôi, dịu d