/0/95775/coverbig.jpg?v=b20f49dd64f4510e78c2d517210377a4)
ởi là cả thế giới, là vị thần duy nhất c
ta là Đổng Trà trở về, anh ta
chiếc vòng cổ ngọc lục bảo mà anh
ỏi phòng, bắt tôi ngủ
a, anh ta lại nghĩ tôi có thai, thô bạo lôi tôi đến b
ta, tôi mới biết, suốt mười năm qua, sự cưng chiề
à một kẻ
hoát khỏi anh ta. Tôi gọi điện cho An Bằ
ta kết
ươ
Ánh N
đồng
nh tĩnh đến mức xa lạ, như thể đó khôn
sau đó là một giọng nam trầm ấm, mang
... em c
Hà Nội, người đàn ông mà mọi cô gái đều mơ ước, giờ đây lại
ại, từng chữ một, "Chúng
iếng anh hít mộ
chờ được ngày này! Anh sẽ chuẩn bị mọi th
ớng tột độ, giống như một đứa trẻ vừa n
lâu, về việc anh sẽ giới thiệu tôi với tất cả mọi người như thế nào, về việc anh sẽ không đ
ng nghe, thỉnh tho
phúc, giờ đây lại giống như một tảng đá
ìn ra màn đêm vô tận bên ngoài. Cơn gió
iệt là tình yêu được đền đáp, còn đố
Như, phải thoá
hải đối mặt với một môi trường hoàn toàn xa lạ. Cha dượng là một người đàn ông tốt, nhưng ông quá bận rộn với công
g anh chị em họ không cùng huyết thống, chúng coi tôi như một kẻ xâm nhập.
ể xoa đầu tôi và nói, "Như ngoan, nhịn một
như đã nhấn chìm tôi, cho
hơn tôi sáu tuổi. Lần đầu tiên anh đứng ra bảo vệ tôi là khi
lạnh lùng nhìn
g một sức nặng không thể chống lại
g, kéo tôi dậy, phủi
bắt nạt em, c
Và anh đã giữ lời hứa
Anh đi đâu, tôi theo đó. Anh làm gì, tôi cũng muốn học
tôi mà đánh nhau với người khác, sẽ vì tôi mà nửa đêm chạy đi mua
tôi đã khóc đến ngất đi. Khi tỉnh lại, người đầu tiên tôi n
, có anh
ngoại chăm sóc, nhưng Mạc Khởi đã nổi giận. Anh cã
gái con, con sẽ
càng trở nên sâu đậm không thể kiểm soát. Tôi đã nhiều lần tỏ tình với anh, nhưn
chúng ta
hỉ coi tôi là em gái,
đã uống rất nhiều rượu. Khi tôi dìu anh về phò
n, mang theo hương rượu
gười hạnh phúc nhất thế gian. Tôi đã nghĩ rằng,
ngủi đó đã bị dập tắ
i thơ ấu của Mạc Khởi,
m, cô gái đã đi du học và cắt đứ
ời đêm qua còn hôn tôi say đắm, giờ đây lại vội vàng đẩy tôi ra
u lầm. Anh và Ánh Như
là a
t nhát dao đâm t
ám mươi độ. Sự dịu dàng biến mất, thay vào đó là sự lạnh lùng và xa cá
ýt bên nhau như hình với bóng, phô t
và chúc phúc cho họ. Tôi tự nhủ rằng, có lẽ Mạc Khởi c
tôi ngoan ngoãn chờ đợi, a
tôi
inh nhật tuổi mười tám mà Mạc Khởi đã tặng tôi. Anh đã bỏ ra rất nhiều tiề
hòng tôi, lạnh
iếc vòng cổ ngọc
anh, không thể
i s
ó." Anh nói, khô
n thuộc trong đôi mắt anh, nhưng chỉ thấy s
c th
ó vẻ hơi ngạc nhiên trước sự ngoan ngoãn của
m.
anh, giọng điệu lễ phép nhưng xa cách, "Anh trai, nếu a
không vui lên mà còn trở nên tức giận. Anh nhìn
ư, em lại gi
ĩ đến việc giở trò sau
cách ở căn phòng này nữa, đúng không? Vậy em có thể
phòng này, nơi chứa đầy kỷ niệm của tô
n là thứ Ánh Như của anh thíc
một giọng điệu tàn nhẫn và
g cho người giúp việc? Cô nghĩ mình l

GOOGLE PLAY