NG LIN
i rời đi, Trác Sơn Lâm s
i tôi đang tạm ở. Anh ta mang theo một bó hoa hồng
nhìn thấy tôi. "Tất cả là lỗi của anh. Em
Căn penthouse đó là nhà của anh và
"Anh và Mai Vy không là gì cả. Anh thừa nhận anh đã đăng ký kết hôn với c
i lại cưới tôi, một đám cưới giả tạo khác
, sự kinh ngạc hiện rõ trên khuôn
. Cuốn nhật ký 'Gửi anh H
ối, mọi vỏ bọc đều đã bị lột trần. Anh t
cho," tôi nói, giọng lạnh lùng.
àng từ bỏ. Anh ta không rời đi. Thay v
sắm nhé?" anh ta nói, như thể không có chuyện gì xảy ra.
, và gần như lôi tôi ra xe. Tôi không muốn gây ồ
rọng nhất, anh ta dẫn tôi vào m
sưu tập này lại cho tôi," anh ta nói với
để mua chuộc tôi, để xo
ự khó chịu, một giọng nói que
Chị Linh! Tr
à Ma
ơn Lâm một cách tự nhiên. "
mà nhân viên đang gói cho tôi. "Oa, chiế
âm, nũng nịu. "Anh Lâ
ìn Mai Vy. Tôi có thể thấy s
ìn. Tôi muốn xem anh ta
ng nhân viên bán hàng. "L
y vẻ bề trên. "Linh, em không thiếu váy. Mai Vy đang mang th
ườ
ông của mình, nhường hạnh phúc của mìn
i, nhưng tôi đã kìm nén nó lại. T
u. Một chiếc
ửa hàng, không thèm liếc nhìn
g không phải để về nhà. Tôi đi
ặng tôi. Chiếc vòng cổ, đôi bông tai, chiếc đồng hồ... tất cả
do dự, ném tất
i mà anh ta vừa đư
giữa đống rác rưởi, cảm thấ
Lâm. Tạm biệt năm n
i mở laptop và bắt đầu một kế hoạch mới cho tươ
t của tôi, trước khi tôi gặp Sơn Lâm và từ bỏ mọi thứ
uật danh tiếng ở Paris mà tôi luôn ngưỡng mộ,
tôi nhận được
a tôi và mời tôi tham gia một b
u ngày, nở trên môi tôi. Một cánh cửa đã đ
ủ, Sơn Lâm lại xuất hiện. Lần này, anh
i, trên tay là một tập tài liệu.
iấy chứng nhận
g ký kết hôn của chúng
. Là giấy đăng ký kết hôn của
giữa chúng ta... chúng ta có thể bắt đầu lại, ph
ật mỉa mai. Anh ta nghĩ rằng chỉ cần vài tờ giấy l
ó rảnh không?" t
u lia lịa. "Rảnh, tất nhiên là rảnh.
g Sài Gòn. Chỉ hai chúng ta th
n lên. Anh ta nghĩ rằng t
y. Ngày mai, chúng ta sẽ c
đi trong ni
ng anh ta, một nụ cườ
n Lâm. Ngày mai sẽ là ngày

GOOGLE PLAY