/0/95769/coverbig.jpg?v=b93b9b24fa35d86f7f42fa77471492af)
vệ chạy đến bệnh viện nơi vị hôn phu của t
của tôi. Cô ta cho rằng đứa bé là con hoang của tôi, là công cụ
bắt tôi quỳ xuống liếm đế giày, mà còn
tôi đã chết ngay trước mắt tôi, t
nh ấy chỉ nhìn thấy một tôi thân tàn ma dạ
m trên giường bệnh, lạnh lùng nói với vị
là quá n
ta sống khô
ươ
à Than
Dân giống như một con dao vô h
au quá...
hỏ bé của em trai mình. Khuôn mặt thằng bé tái đi, hơi thở ngày càng
Bệnh viện. Tôi phải đến bệnh viện nơi vị hôn phu của mình, Trịnh Hoàng Tuấn,
ôm chặt An Dân, người đã gần như lịm đi trong v
trai tôi bị ong bắp cày
ớc tới. Cô ta nhìn tôi, rồi nhìn xuống cậu bé
iọng cô ta lạnh lùng, không có chú
tim như bị ai đó bóp nghẹt. "Làm ơn, tiêm thuốc c
dò xét. Ánh mắt cô ta dừng lại trên người tôi, rồi l
còn trẻ mà đã có co
Cô nói gì vậy? Đâ
tôi. Tôi đã thấy cô lảng vảng quanh đây mấy lần rồi. Cô nghĩ tôi không
tôi bất ngờ đến mức tôi lảo đả
thể tin nổi vào nh
u khích." Giọng cô ta a rít lên, đầy ghen tuông và căm hận. "Loại đàn bà trơ
đâu xuất hiện, có lẽ là bảo vệ do Hạ Linh gọi tới. Họ
ta như một con rắn độc. "Loại hồ ly tinh

GOOGLE PLAY