nh Thả
hội nào để gọi lại hay giải thích. Tôi gọi phục vụ, thanh toán hóa đơn bằng chính chiếc
iến tôi rùng mình. Tôi bắt một chiếc taxi, đọc địa chỉ căn hộ mà tôi và an
kiến trúc của một dự án nghỉ dưỡng mà Gia Cảnh đã thức trắng nhiều đêm để hoàn thành. Chính tôi đã cùn
khỉnh, bĩu môi nói: "Thời đại này ai còn làm mô hình thủ công thế này nữa? Vừa tốn thời
g bênh vực công sức của tôi và anh. Anh nói: "Th
bao nhiêu sự xem thường. Anh ta coi tâm huyết của
chậu cây xanh nhỏ xinh đặt trên bệ cửa sổ. Tôi đã cố gắng biến không gian lạnh lẽo này thành một tổ ấm thực sự. Nhưng t
anh chính là
ra khỏi kho. Bắt đầu
o, vài cuốn sách dạy nấu ăn, và bộ dụng cụ làm bếp mà tôi yêu quý nhất. Hóa ra, trong "tổ ấm" nà
ông lấy đi những món đồ trang trí mà tôi đã cất công lựa chọn. Tôi m
ại sáng lên. Không phải tin nhắn của Gia Cảnh. Là camera an ninh
hức bấm
về. Cô ta dựa hẳn vào người anh, trông có vẻ yếu ớt và đáng thương. Anh mở c
tin nhắn nữa từ
về rồi đây. Mai mì
nữ khác về "nhà" của chúng tôi, rồi nhắn tin cho tôi như thể không có chuyện gì xảy r
cùng trong tôi
òn gì để lu
hững giấc mơ tan vỡ của tôi. Tôi không khóc. Nước mắt đã cạn rồi.
không muốn gây ra tiếng động, không muốn đối mặt với họ. Tôi
một sự kết thúc đ
nghe thấy tiếng cười khúc khích của
cùng, cắt đứt tất cả những sợ
ng về phía thang máy, k

GOOGLE PLAY