ệp La
i..." Kha Thủy Ly tiếp tục nức nở, những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tỏ vẻ n
nh vỡ trên sàn, cũng không nhìn đến vẻ mặt trắng bệch vì đau đớn của tôi. Anh
trong mắt anh ta không có sự áy náy, chỉ có sự khó chịu. "Chỉ là một cái
ó ngườ
ng này, người mà tôi đã từng yêu bằng cả sinh mệnh, người mà tôi đã từng
tôi, nỗi đau của tôi, không bằng một
" làm đổ cà phê lên bản thảo thiết kế mà tôi thức trắng ba đêm để hoàn thành. Lần trư
đều nói: "Cô ấy không cố ý đâ
lặng, tự mình dọn dẹp tàn cuộc,
này, tôi
h sự dung túng. Sự nhẫn nhịn củ
rí cuối cùng của tôi. Tôi nhìn Kha Thủy Ly, người đang nép sa
lao
thanh khi tôi túm lấy tóc cô ta, lôi cô
g?" Tôi gằn lên, giọng nói khản đặc vì g
u cô ta xuống. "Dập đầu xin lỗi mẹ tao đi!
m lên, cố gắng kéo tôi ra. Nhưng tôi như một con
cô ta biết thế nào là lễ độ!" Tôi
mà!" Anh ta vẫn cố gắng bảo vệ cô ta
ch man dại. "Vậy anh có b
óc Kha Thủy Ly, tôi nhìn thấy một mảnh vỡ sắc nhọn nằm ngay
ng của tôi, mặt biến sắc. "E
n sự sắc bén của nó cứa vào da thịt, máu tươi bắt đầu rỉ ra.
A
khi tôi dùng mảnh gốm đó, rạch một đườn
á
mặt trắng bệch của cô ta. Đôi mắt cô ta mở
ại khiến tôi cảm thấy một
i điên dại và đầy thống kho
ã sõng soài trên sàn nhà, ôm lấy khu
ười đang đứng chết trân tại
tay đầy máu của mình lên. "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Tôi sẽ khiến

GOOGLE PLAY