gọc Kh
vào mũi, cay sè và lạnh lẽo. Tôi ngồi sụp xuống sàn nhà, ôm lấy chiếc điệ
ng quỳ gối
ống bằng đầu gối của mình. Tôi đã quỳ trước Trần Phúc Vinh, quỳ trước những nhân tình c
rồi. Động lực sống duy nhất của tôi, lý do để tôi c
đau buốt từ lồng ngực lan ra khắp người, khiến tôi c
g sao chứ? Cô cần
nghẹn lại trong cổ họng tôi, biến thành một tiếng
ã vỡ nát, bỗng rung lên một cách kỳ lạ. Là một tin nhắn t
? Đừng quên em gái cô còn
gửi đi vào lúc Thủ
a
h ta thậm chí còn không biết. Anh ta không biết rằng anh ta đã giết chết em gái
cuối, đứng trú mưa dưới mái hiên nhà tôi. Anh không biết tôi là ai, nhưng tôi đã khắc ghi hình bóng cao lớn, lạnh lùng và cô độc đó vào
rôi qua, thứ duy nhất anh ta dành cho tôi là sự ghẻ lạnh. Anh ta có vô số người tình, những cô gái xinh đẹp, nóng bỏng. T
n lũ lớn ở miền Tây nhiều năm trước. Anh ta coi cô ta như một báu vật, một vị cứu tinh, sẵn sàng làm mọi thứ vì cô ta. Anh ta không biết, người th
ng điều đó còn qua
g còn gì qu
một con rối. Tôi nhìn bác sĩ Trương, gi
ậu sự cho em gái. Tôi cần phải
ôi trở về căn biệt thự lạnh lẽo mà người ta gọi là nhà. Tôi tắm rửa, thay một
ly
ợc in ra, lái xe đến thẳng dinh thự riêng của Vinh – nơ
bấm chuông.
iếc sofa da đắt tiền, Trần Phúc Vinh đang ngồi đó, lưng quay về phía tôi. Anh ta đang
ôi đau đớn nữa. Trái tim tôi
ta quay lại. Nhìn thấy tôi, ánh mắt
àm gì? Chưa đ
trông vô cùng đáng thương. "Chị Khuê... em xin
không một chút cảm xúc. Án
ng nhíu mày, có vẻ ngạc n
Khuê, cô ăn
đến trước mặt anh ta, ném tờ đơn
"Trần Phúc Vinh,
tôi, một nụ cười khẩy xuất hiện trên môi. "Ly hôn? Cô l
vẫn bình thản. "Thủy Hằng chết rồi. Ngay s
g qua trong đôi mắt sâu thẳm của anh ta. Nhưng nó biến
của em gái cô để uy hiếp tôi à? Đặng Ngọ
chỉ vào một giỏ đồ lót bẩn ở góc phòng, trong đó có
đồ này cho em đi," cô ta nói, giọng điệu vừa đáng thương vừa thá
n mặt đắc thắng của Diệu Huệ. Tôi b
nh đồng ý ký, nếu tôi
ánh mắt tàn nhẫn. "Giặt đồ lót?" Anh ta cười
ánh mắt cưng chiều.
... chị Khuê phải bò đến đây, quỳ xuống xin lỗi em vì đã làm em sợ hãi. Sau đó, tối nay chị phả
i. Ngủ tro
ục cuối cùng mà
sâu. Không khí tron
g rõ ràng. "Để được t
n không che giấu trong đó. Có lẽ anh ta không
ẩm thạch lạnh lẽo. Cảm giác đau nhói từ đầu gối truyền lên,
ơi họ đang ngồi. Mỗi một cen-ti-mét di chuyển là mộ
. Thủy Hằng đã nói đúng. Tôi
à lần cu
-

GOOGLE PLAY