gân
ặt, cố gắng làm dịu đi ngọn lửa đang bùng cháy trong lồng ngực. Cái tát không chỉ làm tổn t
u tôi, sự hiện diện của an
anh ta hỏi, giọng điệ
vào những ánh đèn của thành phố bên dưới, một thế giớ
tiếp tục, giọng anh ta thiếu kiên nhẫn. "K
đắng. "Tôi không nên làm thế? Ả ta phá hỏng d
nhưng giọng anh ta thiếu đi sự chắc c
nghĩ rằng tôi ngu ngốc đến mức đó sao, Đạt Tường? Anh thực sự nghĩ rằng
ặt đẹp trai của anh ta. "Đừng nói về cô ấy như v
người tình của chồng mình, phải chứng kiến anh chăm sóc ả ta và đứ
h!" anh ta gầm lên, một phản
vệ ả ta như thể ả ta là nữ hoàng của thế giới này, còn
câu thần chú quen thuộc. "Trách nh
nhiệm của anh với tôi thì sao? Lời thề của anh trước mặt hai gia đình thì sao? Hay
ều biết sự thật. Cuộc hôn nhân này chưa bao giờ có tình yêu. Nó chỉ là một giao d
miệng tôi một cách dễ dàng đến đáng ngạc nhiên. Cảm gi
anh ta, nhanh chóng được thay thế bằng
sao k
nói, giọng đầy chế giễu. "Nó sẽ gây ra một cuộc chiến tranh kinh tế. Cổ phiếu s
ôi. Anh ta nghĩ rằng tôi vẫn là con
" tôi nói, giọng tôi bình tĩnh đến đáng s
hồng mà phá hủy mối quan hệ kinh doanh hàng thậ
ần anh ta. "Đây là một sự sỉ nhục. Anh đã đánh con gái của ông ấy
Anh ta nhìn tôi, thực sự nhìn tôi, có lẽ là lần đầu tiên trong một thời gian
ết rồi. Cô ấy đã chết
mà anh ta thường dùng khi muốn dỗ dành tôi. "Anh biết em đang tức giận
vào tôi, nhưng tôi lùi lại nh
tiền có thể sửa chữa được mọi thứ sao? Anh nghĩ anh có thể mua
ẫn của anh ta đang cạn dần. "Tiền? Cổ ph
a, mọi thứ đều có thể quy ra tiền bạc và quyền lực. Anh ta không h
g... anh
. Ả ta đã đi ra ban công, hai tay ôm bụng, khuôn mặt
ng ngay lập tức quay sang ả ta, s
ắt đầu lưng tròng. "Em không muốn gây rắc rối cho
c. Ả ta đang khiến tôi trông giống như một người vợ ghen tuông
quyết, ôm lấy vai ả ta. "Đây cũng là nhà của e
lời đó trong khi
ột lời tuyên bố rằng ả ta và đứa
chúng tôi đứng đó, một tam giác c
lùng. "Anh thậm chí không cần tôi ở đây.
ữa," anh ta gắt lên. "Vào trong nhà
ng có 'sau này'. Tôi sẽ rời khỏi đây. Tối nay. Và
hưng anh ta nắm lấy cánh tay t
ông cho
"Cuộc chơi đã kết thúc rồi, Đạt Tường.
anh ta. Anh ta không quen bị thách thức. Anh ta quen với việc m
vì điều này,"
anh," tôi đáp lại, không một chút
au lưng anh ta, tận hưởng chiến thắng của mình
hắng trong cuộ
của chúng tôi. À không, phòng ngủ của an
ộc về tôi. Quần áo của tôi. Những cuốn sách
e thấy giọng nói của Bán Kim
vẻ tức giận thật. Có
ta, một nhát dao cuối c
ình làm mẩy thôi. Rồi sẽ
đi theo tôi. Anh ta
ng quyết định của mình là hoàn to
ến tranh và