hi Ca
g 302." Tôi trả lời, giọng
ng." Trịnh Nam Anh nói
t lịch lãm, dáng người cao lớn của anh gần như che lấp cả khung cửa. Gương mặt
ờng, nhìn tôi đang n
ệu không có sự chế giễu hay
i thẳng. "Anh là đối thủ của anh ta. Chúng
i nhạt hiện lên trên khuôn mặt luôn
n bộ tài năng và hiểu biết của mình về Quách Tuấn K
thấu tâm can tôi. "Vậy còn tôi? Tôi được gì t
đến đáng sợ. "Một người vợ hợp đồng. Sau khi Quách Tuấ
ường. Chiếc hộp nhạc trên bàn làm việc của anh lại
hộp nhạc trên bàn làm việc của anh, '
ôi mắt sâu thẳm nhìn tôi l
hợp đồng." Anh đột ngột nói. "Tôi
đập lỡ m
h Tuấn Khanh." Anh nói tiếp, giọng điệu không cho phép từ chối. "Một tuần sau,
hội để trả lời. Cánh cửa đóng lại, để lại tôi một
Tôi rút hết số tiền tiết kiệm, đóng gói những vật dụng cá nhân c
vì anh ta. Từ giờ trở đi,
chăm sóc cho "bảo bối" Diệp Xuân Anh đang chuẩn bị cho ca cấy ghép tủy.
au, ngày tôi ch
ắng như hoàng tử, trên tay cầm một bó hoa hồng lớn. Khuôn mặt
òng, quỳ một gối x
làm vợ
o. Mọi người bu lại xem, những ánh mắt
a dối tôi, lấy tủy của tôi, rồi bây giờ lại
i thì một giọng nói yếu ớt, n
Kha
nh, gương mặt tái nhợt, trông vô cùng đáng thương. Cô ta đ
" Cô ta nhìn Quách Tuấn Khan
ta vứt cả bó hoa hồng xuống đất, lao đến bên
lại ra đây? Em c
hôn, đang ngồi trên giường bệnh. Anh ta bỏ lại tôi gi
hông cần em nữa..." Diệp Xuân Anh nức
ách Tuấn Khanh ôm chặt cô ta, giọng nói cư
m của họ. Trái tim tôi đã không còn đau
nh mắt lại liếc về phía tôi. Khóe môi cô ta khẽ nhếch
ệng, nói với tôi hai từ khô
. Một con ngốc đã lãng phí mười nă
con ngốc này

GOOGLE PLAY