ộng V
n phở của c
chua chát. Cha mẹ tôi còn không thể trở
g vào mắt Đoan Đồng Khánh, giọ
t cả những gì chúng tôi có. Mùi nước lèo thơm nồng mùi xương hầm và thảo quả đ
ớn màu đỏ sẫm trên nửa khuôn mặt tôi càng khiến tôi trở thành đối tượng bị bắt nạt. Chúng
cá tanh. Tôi sợ những lời chế nhạo. Tôi luôn cố gắng dùng lớp trang điểm dày cộp để c
tôi gặp Đoan
vết bớt của tôi, không coi thường gia cảnh của tôi. Lần đầu tiên gặp mặt
, dù nhỏ người hơn nhưng ánh mắt lại vô
Phở Mộng Vy", một cái tên do chính anh đặt. Anh nó
" anh nói, "em là nàng công chúa củ
hư tôi hoàn toàn chìm đắm. Anh ấy cho tôi mọi thứ tôi muốn mà không cần tôi phải mở
mạn. Anh ấy nói, anh muốn bù đắp cho tất cả những tổn thương mà tôi đã phả
anh ấy là định mệnh của đời mình, là n
àng tử đã biế
đây lại dùng chính nỗi sợ hãi đó để trừng phạt tôi. Anh ta biết tôi
" Giọng Khánh lạnh như b
Khánh, đôi mắt ngấn lệ, vẻ mặt đầy ủy khuất nhưng
y, móng tay đâm
từ lắ
g lưng tôi vẫn thẳng. Tôi sẽ không qu
Lam giả vờ tốt bụng, "chắc chị ấy không cố ý
m bộ muốn rời đi. "Em đi thô
"Em đi đâu? Lại muốn biến mất một lần
tan biến vào không khí. Anh ta vùi mặt vào
n người em," giọng anh
huộc hạ. "Nhốt cô ta vào tầng hầ
nhìn tôi lấy một cái. Tiếng cười khúc khích và tiếng rên rỉ của họ vọng
mặc cho hai tên
nặc xộc thẳng vào mũi tôi. Đó là một căn hầm chứa đầy
tháo, nôn ra cả m
g những ký ức kinh hoàng nhất của tôi. Tôi lại thấy mình là cô bé con bị b
ốn kêu cứu, muốn van xin, nhưng cổ họng t
ầm lại. Bóng tối và mùi
an Đồng Khá
u tôi. Anh đã từng
ại trở nên tà
ng nữa sao? Hay là vì tình yêu của
biết rằng, trái tim tô

GOOGLE PLAY