hanh O
chặn ngay trước mặt tôi. Anh ta bước xuống xe, vẻ mặt có chút b
định đi
ngày giỗ của cha mẹ." Tôi trả
nhẹ nhõm. "Để anh đi cùng em. Chị
ích thật của mình. Anh ta không phải
i gì, coi nh
dưới sự chăm sóc của cha và chị gái. Giờ đây, cha cũng đã ra đi. Trên đời này, người thâ
đơn và bi thương
ng nắm lấy tay tôi. "Oanh, đừng buồ
à cả Thành Đạt nữa. Anh ấy đã
biến tôi thành cái bóng của chị, bằng cách lợ
t tay lên vai tôi. "Phải, O
giờ đây nghe như
ả tạo của anh ta nữa. Sắp rồi.
e. Bùng Gia ngồi ở ghế phụ. Tô
hững nơi họ đã từng đi qua. Họ có vô số chủ đề chung, và sự
ra khung cảnh bên ngoài. Lòng
càng thấy quyết định
e trước một nhà
ta nói, rồi quay sang hỏi Gia, "Em
ch," Gia
èm hỏi ý kiến tôi, đã quen tay đư
n quên mất sự t
Cô ấy đưa thực đơn cho
cũng được,
ôi, hỏi: "Oanh, dạo này trông em x
ững n
y tôi. "Em bé rất khỏe. Chỉ là
dối không
i ngang qua bàn chúng tôi. Không biết vì lý do gì, an
n diễn ra
, tôi đưa ta
, đã không hề quan tâm đến tôi. Trong khoảnh
, ôm chầm lấy cô ấy để bảo
ột mình, đối mặ
tạt vào cánh tay tôi.
này không là gì so với
của chúng tôi, hoàn toàn không quan
vội vàng hỏi han: "Gia, em có sa
không thèm liếc
người
g mắt tôi, chỉ còn lại hình ảnh người chồng mà tôi từng yêu thươ
một cách trần trụ
y tiếng tran
bỏng rồi!" Giọng Gia đầ
chỉ lo cho em..." Giọng
về phía tôi. "Oanh! Em
tay đỏ ửng, phồng rộp
n thấy ánh mắt trống rỗng của tôi, nhì
hiện rõ tron
ã nhận ra, tôi
-

GOOGLE PLAY