nh Nguy
ném chiếc áo khoác vest lên sofa, mùi nước hoa phụ nữ thoang thoảng
sẵn xấp tài liệu dày cộp cho dự án bất động s
nói, giọng bình thản đến mứ
của anh ta reo lên. Là Kim Oanh. Anh ta lập tức bắt máy, giọng
đang chuẩn bị đi làm đây. Ừ
chí không nhìn tôi lấy một cái. "Anh có việc
g như sợ chỉ chậm một giây thôi
cảm thấy đau đớn như trước nữa. Chỉ có một sự thờ ơ l
ào phòng ngủ, ngã vật xuống giường. Anh ta ôm lấy tôi từ phía sau, hơi thở
anh xin lỗi...
ng có một cái ôm thân mật như thế này? Nhưng cơ
hẹ nhàng gỡ tay anh
nh ta vẫn cố chấp ôm chặt hơn. "Hôm nay Oanh bị sốt
in lỗi, nhưng không phải vì đã bỏ rơi tôi, mà
hông phản ứng, có lẽ nghĩ rằng tôi đã chấp nhận lời giải t
ta vẫn đẹp trai như ngày nào, nhưng đối với tôi, nó đã trở nên xa lạ. Tình yê
nh mình: "Việt, anh có biết
ời, chỉ có tiếng thở
qua là ngày giỗ của mẹ tôi. Ngày mà tôi cần anh ta ở b
nữa. Tôi chỉ cảm thấy
ười đàn ông này, rời khỏi
. Trên bàn ăn là một bữa sáng nguội ngắt mà ng
mang đi những thứ thực sự thuộc về mình. Những món quà đắt tiền mà Việt tặng, tôi để lại
ây từng chứa đựng bao nhiêu hy vọng và mơ
ùi gỗ đàn hương mà cô ta khen là nam tính. Ngay cả chậu hoa lan hồ điệp mà tôi yêu thích trên bàn làm việc của
tại của tôi trong cuộc sống của a
. Đó là kỷ vật duy nhất của bà. Tôi đã để nó trong hộp tr
dấy lên một dự
ạnh là chiếc vali đã đóng gói sẵn. Anh ta nhíu mày, nhưng không h
rồi, dự án này
t cách nhanh chóng mà không hề đọc kỹ. Ng
vực sâu. Anh ta thực
i nhìn tôi, hỏi một cách q
nh ta. "Chiếc vòng tay n
nói: "À, anh không biết. Ch
đầy giả dối. Tôi biết chắ
anh cãi nữa. Tôi
, giọng bình thản. "Cũng giống như em
oảnh lại. Cuộc hôn nhân này, tình yêu

GOOGLE PLAY