Minh A
heo dõi diễn đàn ẩn danh đó. Nickname "Bướm Đêm" liên tục cập nhật, và m
ồi trên ghế sofa và nhìn tôi ngủ. Tôi có thể cảm nhận được sự đấu tranh
ấy chưa bao giờ nói những điều này với 'bạch nguyệt quang' của mình. Anh ấy nói, ở bên
giờ tỉnh lại để không phải đối mặt với sự thật tàn nhẫn này. Bức tranh lụa dang dở vẫn còn trên giá vẽ tro
y cầm một hộp quà tinh xảo. Anh mỉm cười, nụ cườ
m anh mang gì
h con bướm bằng kim cương, lấp lánh dưới ánh nắng chiều
g lại. Máu trong huyế
p tóc lên, muốn cài nó lên mái tóc tôi. "Anh nhớ em từng nói em thích những con bư
. Thật mỉa
ái này?" Giọng tôi
cho em. Em không thích sao?" Anh nhìn tôi, ánh mắt mang theo một chút tổn thương. "Anh nhớ hồi nhỏ chúng ta ha
một sự tra tấn. Anh ta dùng chính nh
hế nào rồi?" Tôi hỏi thẳ
mặt anh. Cô ta đang phải trả giá. Anh sẽ không để cô ta chết một
nghe ra một sự ám ảnh bệnh hoạn. Anh ta không chỉ đang tr
đôi tay giả của tôi, giọng trở nên
sững
u. Anh muốn cả thế giới biết rằng em là người phụ nữ duy n
ời phụ nữ khác chiếm giữ. Anh ta muốn dùng một đám cưới để che đậy sự phản
c tự ti và tủi nhục dâng lên. "Em bây giờ đã là một
chúng có thể vẽ nên những tuyệt tác, và anh cũng yêu chúng khi chúng chỉ còn là kim loại lạnh lẽ
t nữa đã tin. Anh ta yêu tôi sâu đậm đến thế, làm sao có thể phản bội tôi đ
đầu. "Em cần thờ
tóc tôi. "Được, anh đợi em. N
và người giúp việc 24/7 để chăm sóc tôi. Mọi thứ tôi chạm vào đều được khử trùng. Mọi món ăn tôi ăn đều được kiểm tra độc tính. Anh
t, đó chỉ là
Đêm" vẫn đa
nh ấy nói đó chỉ là trách nhiệm. Anh ấy n

GOOGLE PLAY